[Canh cá chim vàng tảo nâu: Dùng cá chim vàng và tảo nâu nấu cùng nhau. Hương vị dịu dàng và thanh nhẹ, rất tốt cho sức khỏe và tinh thần. Nguyên liệu: Cá chim vàng *1, tảo nâu *1, nước tương *1, nước khoáng *1. ]
Món canh cá đúng là một lựa chọn không tồi.
Tảo nâu thì cô không có, nhưng dù sao cũng là một loại rong biển, biết đâu có thể xin được.
Nghĩ đến người bạn cực kỳ may mắn của mình...
Thư Dư: [Nhân Nhân, em có tảo nâu không? Chị có thể xin hai khối được không? Sau này chị sẽ trả lại. ]
Tô Nhân Nhân: [Chị với em mà còn khách sáo gì nữa, cứ lấy đi! Sau này có món ngon nhớ đến em là được. ]
Thư Dư: [Không thành vấn đề. ]
Cuối cùng cô nhận được 10 khối tảo nâu.
Nửa tiếng sau, một nồi canh cá chim vàng tảo nâu thơm phức đã hoàn thành! Hơn nữa còn là một nồi to đùng!
Dù sao thì cũng có đến 4 con cá chim vàng lận mà.
Giá đồ ăn trong khu trao đổi hôm nay rẻ hơn nhiều, nhưng số lượng thì lại tăng lên rõ rệt.
Mới lướt sơ thôi mà đã thấy mấy chục trang toàn là đồ ăn. Chỉ tiếc là cô không có chén để đựng, đành phải đổi thêm mấy chục cái chén gỗ nữa.
[Canh cá chim vàng tảo nâu *1 chén đổi lấy quặng titan *7. ]
[Ghi chú: Đổi canh tặng kèm chén gỗ!]
Cô cũng không lên khu trò chuyện để quảng cáo nữa. Dù sao hôm nay đã quá nổi bật vì giết được con cá mập ba răng, cô không muốn thu hút thêm sự chú ý.
Đúng như cô dự đoán, vì đây là món ngon nên chẳng bao lâu đã bán hết sạch. Đang chuẩn bị đưa đợt canh thứ hai lên thì chiếc chuông nhỏ báo tin nhắn sáng lên.
Giang Dạng?
Giang Dạng: [Có gì ngon không? Tôi muốn đổi một ít. ]
Giang Dạng tìm cô để đổi đồ ăn? Chẳng lẽ là vì lần giao dịch trước?
Thư Dư: [Tôi không có, nhưng tôi thấy ở khu trao đổi hôm nay có món canh cá chim vàng tảo nâu, hình như cũng ngon đó, anh thử xem. ]
Giang Dạng: [Không phải món đó là cô bán à? Tôi đổi trực tiếp với cô luôn cho tiện. ]
Ừm, nói cũng có lý.
Cô vừa định đồng ý thì chợt sững người lại.
Sao anh ta biết món đó là do cô bán?
Thư Dư: [Hả?]
Giang Dạng: [Không phải à? Cô không phải là người ngày nào cũng lên khu trò chuyện khoe về món ăn giới hạn đó sao? Tôi thấy hết rồi. ]
Không ngờ chỉ mấy dòng bình luận thôi mà cũng bị anh ta chú ý.
Thư Dư: [Không phải khoe đâu, thật sự là ngon mà. ]
Giang Dạng: [Ừ! Tôi sẽ dùng số quặng titan gấp đôi giá ở khu trao đổi để lấy của cô. ]
Gấp đôi vật tư! Nếu đại lão đã hào phóng nói vậy...
Số quặng titan này chẳng lẽ cô lại không lấy?
Phải đổi chứ! Đã bị phát hiện thì cũng đành chịu thôi.
Thư Dư: [Anh muốn bao nhiêu chén?]
Giang Dạng: [3 chén đi, tôi ăn khỏe. ]
Thư Dư: [Được. ]
3 chén đổi xong, 42 quặng titan nhẹ nhàng vào túi.
Thư Dư: [À mà đại lão, tuy anh đã biết là tôi bán mấy món này, nhưng có thể... Đừng nói ra ngoài không?]
Giang Dạng: [Ồ? Cô đang nhờ vả tôi à? Vậy tôi có nên đòi chút lợi ích không?]
Thư Dư: [?]
Giang Dạng: [Phốc, chỉ đùa chút thôi, tôi sẽ không đem chuyện cô lấy đồ ăn đem đi giao dịch nói ra đâu, yên tâm đi. Nhưng mà nhìn cô mỗi ngày biến hóa đủ kiểu để làm món ngon, chẳng lẽ cô mở được công thức liên quan đến nấu ăn à?]
Ha hả.
Tên đàn ông này thật đáng ghét, đoán bừa mà trúng tám, chín phần mười.
Thư Dư: [Anh đoán thử xem. ]