Chương 26: Nâng cấp bộ đồ lặn

Sinh Tồn Dưới Đáy Biển: Càng Lặn Càng Mạnh

Trám Tiền Mãi Phao Diện 06-09-2025 11:49:59

Xem ra ít nhất cũng phải là đồ vật thì mới có thể tái chế, rác bình thường không thể biến thành đồ tốt. Cũng hợp lý thôi. Sắp xếp lại mấy món thu được từ máy phân giải, Thư Dư xem tiếp mấy bản vẽ và linh kiện khác. Giường đơn *1. Bộ đồ ngủ thoải mái *1. Linh kiện nâng cấp bộ đồ lặn *1. Thư Dư gắn linh kiện nâng cấp vào bộ đồ lặn. [Hiện tại có thể nâng cấp đồ lặn. Bạn có muốn nâng cấp không?] [Đang tiến hành nâng cấp... ] [Đồ lặn: Tăng 15% phòng ngự, tăng 15% kháng lực, độ sâu lặn tối đa không cần thiết bị hỗ trợ: 200 mét. ] Tốt lắm, đồ lặn đã được cường hóa. Còn lại giường đơn và bộ đồ ngủ đều là nhu cầu cấp bách của cô. Hôm qua mệt rã người, lại còn phải ngủ trên nền cứng như xi măng, cả người đau nhức. [Giường đơn: Chiếc giường nhỏ thoải mái. Nguyên liệu chế tạo: Vải sợi *10, quặng titan *5. ] Vải sợi? "Tiểu Ưu, tôi nhớ hôm nay cậu có nói vải sợi làm từ..." [Đúng rồi, thưa chủ nhân, vải sợi được tinh luyện từ tảo biển. ] Hiện giờ đã khuya, nước biển đen ngòm, tảo biển lại nằm sâu tận 30 mét dưới đáy biển. Quá nguy hiểm. Cô mở giao diện trao đổi vật phẩm, tìm mục tảo biển, lật tới lật lui vẫn không thấy. Có lẽ mọi người đều đang dồn sức đi tìm bao con nhộng, chẳng ai muốn thu thập tảo biển. Cô thuận tay nhắn hỏi Tô Nhân Nhân và Giang Dạng, cả hai đều không có tảo biển. Mà để chế tạo bộ đồ ngủ cũng cần có vải sợi. Nếu vậy thì chỉ còn cách ngày mai tiếp tục chế tạo. Hôm nay ráng chịu thêm một đêm vậy. Dù sao cũng có thể lau sơ qua là tốt rồi. 11 giờ đêm. Thư Dư cầm một chai nước khoáng và một chiếc khăn lông, đi đến góc phòng. Cô cởi bộ đồ lặn ướt sũng ra, cô dùng nước khoáng làm ướt khăn rồi bắt đầu lau người. Chương 11: Gặp cá mập, khéo léo thoát hiểm Tuy nước là tài nguyên khá quý giá... Nhưng cô thật sự cảm thấy cả người khó chịu. Dùng hết một chai nước khoáng để lau người qua loa, cảm giác mát mẻ và sạch sẽ khiến cô dễ chịu hơn hẳn. Bộ đồ lặn tạm thời chưa mặc lại. Cô dùng chiếc khăn tắm dài khác quấn quanh người rồi đi ra gần cửa buồng. Bên ngoài, mặt biển tĩnh lặng vỗ về, phía dưới có thể thấy rõ những đàn cá nhỏ và rạn san hô phát sáng. Gió biển mang theo mùi mặn đặc trưng, thổi qua khiến người ta thấy mát lạnh. Khu vực nước nông nhìn qua có vẻ an toàn, không có gì nguy hiểm. Nghĩ đến việc có mấy đại lão còn tranh thủ lặn xuống nước vào ban đêm, lúc người ta nghỉ ngơi thì họ lại điên cuồng thu thập vật tư. Trong lòng có chút bồn chồn, cô mở vòng tay ra xem – 132 điểm tích lũy. Vẫn chưa đủ để đổi lấy thứ gì đáng giá. Nếu cố lặn thêm vài tiếng vào ban đêm, có khi cũng kiếm được mười mấy, hai chục điểm tích lũy. Nhưng bây giờ đã khuya, người lại mệt rã rời, thôi thì để ngày mai tiếp tục vậy. Ngày thứ ba trong trò chơi sinh tồn. Vừa tỉnh dậy, Thư Dư đã cảm thấy có gì đó không ổn. Có lẽ vì trước khi vào trò chơi cô ít vận động, nên hai ngày nay cứ bơi lội, lặn sâu rồi vớt đồ liên tục khiến toàn thân ê ẩm, cơ bắp căng cứng đến phát đau.