Chương 16: Thực đơn hải sản

Sinh Tồn Dưới Đáy Biển: Càng Lặn Càng Mạnh

Trám Tiền Mãi Phao Diện 06-09-2025 11:49:59

Hàn Nhược Hinh: [Còn nói gì mà giúp đỡ lẫn nhau, kết quả là xúi cả đám đi cô lập một cô gái nhỏ. Cười chết tôi!] Lời lẽ của Lý Cửu khiến nhiều người phẫn nộ, ai nấy đều tỏ rõ thái độ khinh thường. Cuối cùng, Lý Cửu bị mắng đến cứng họng, trận khẩu chiến không khói súng này xem như khép lại. Thư Dư thì chẳng bận tâm gì, đang thoải mái thưởng thức tô mì bò kho thơm nức. May mà bàn chế tạo có thể đun nước, cộng với mì được đựng trong hộp, ăn xong cô còn dư cả chén giấy. "Tuyệt vời!" Uống hết ngụm mì cuối cùng, cô thở dài một hơi, xoa bụng đầy mãn nguyện. Sảng khoái! Vòng tay sáng lên không ngừng. "Kỳ lạ, sao vẫn có lời mời kết bạn? Mình đã ẩn danh rồi mà?" Tiểu Ưu trả lời: [Chủ nhân, đây không phải là lời mời kết bạn, mà là thông báo tặng quà. ] Tặng quà? Thư Dư nghi hoặc mở tin nhắn ra xem. [Nhận được quà tặng từ Tô Nhân Nhân: 3 viên quặng titan. ] [Nhận được quà tặng từ Tô Nhân Nhân: 5 viên quặng titan. ] [Nhận được quà tặng từ Tô Nhân Nhân: 7 viên quặng titan. ] Tổng cộng 15 viên quặng titan. Cô gái này sao lại tặng không cho cô? Cái tên "Tô Nhân Nhân" này nhìn rất quen. Nghĩ một hồi, Thư Dư chợt nhớ ra, đó chính là người từng dùng một chai nước khoáng đổi lấy món cá cam nấu chín của cô. Nhưng sao lại tặng quặng titan cho cô? Đang nghĩ mãi không ra, thì một lời mời kết bạn mới được gửi đến. [Tô Nhân Nhân: Đại lão ơi, nhận lời mời kết bạn của em đi, em còn nhiều viên quặng titan lắm!] Thư Dư do dự một chút, cuối cùng cũng nhấn chấp nhận. Chương 7: Nâng cấp buồng cứu sinh, giăng bẫy dụ mồi Đây là người bạn đầu tiên của cô. Ngay sau khi chấp nhận, một khung chat lập tức hiện lên. Tô Nhân Nhân: [Chào chị đại xinh đẹp! Bên chị có đồ ăn ngon không? Bên em còn khá nhiều quặng titan, có thể đổi với chị đó!] Ừm... Thư Dư liếc nhìn lại đống đồ ăn mình đang có. Thư Dư: [Chị chỉ có 2 cái sandwich, 7 bánh mì cắt lát với 1 cái bánh chưng thịt. Em có cần không?] Tô Nhân Nhân: [Cần, cần, cần! Chị có thể đổi hết cho em không?] Thư Dư: [Em thiếu đồ ăn lắm à?] Tô Nhân Nhân: [Đúng vậy... Em xui thật, mở ra toàn đồ ăn hết hạn. May mà còn được chút khoáng thạch. ] Thư Dư: [Chị giờ không cần quặng titan nữa, em có quặng sắt không?] Tô Nhân Nhân: [Có chứ, hiện tại em có 170 quặng titan, 49 quặng sắt. ] Cô nín thở. Cái này mà gọi là một chút đó hả? Thư Dư: [Cảm ơn em đã tặng chị 15 quặng titan nhé. ] Tô Nhân Nhân: [Vâng, không có gì đâu chị! Em cũng hết cách rồi, kết bạn với chị mãi mà chị không đồng ý, chỉ đành tặng quà để gây chú ý thôi. ] Thư Dư nhớ lại, trước đó có rất nhiều lời mời kết bạn, trong đó không ít người mang ý xấu nên cô đều bỏ qua. Còn cách làm của Tô Nhân Nhân thì lại khiến cô thấy rất thích – đơn giản, thô bạo mà hiệu quả. Thư Dư: [Sao em lại nghĩ chị có đồ ăn?] Tô Nhân Nhân: [Chị quên rồi à? Chúng ta từng đổi đồ một lần rồi đó! Hôm đó em đổi được cá cam, ngon cực kỳ luôn. Hôm qua em còn định đổi thêm pudding caramel mà tay chậm quá, bị người khác đổi mất rồi. ]