Chương 42: Cảnh ba

Xuyên Đến Thập Niên 60: Mang Thai Con Của Đại Lão

Thanh Xuân Thị Kim Sắc Tỏa Liên 20-10-2025 20:10:04

Một lúc sau mới nghe thấy tiếng đi giày từ phía đối diện: "Đi vệ sinh." "Ồ." Văn Dật Xuân lại mơ màng ngủ thiếp đi. Hàn Thư Anh vẫn luôn nhắm mắt giả chết, nghe thấy tiếng bước chân rời đi, cô mới chui ra khỏi chăn, thở hắt ra một hơi, đưa tay vỗ vỗ ngực, sau đó lau miệng, thật sự là, quá kích thích, tuy chỉ trong chốc lát, nhưng cô cảm thấy vô cùng dài. Vì để hoàn thành cảnh thứ ba của kịch bản, cô đã liều mạng hơi quá, trong lòng vô cùng lo lắng, thầm nghĩ lúc này, chắc không có tội nữ lưu manh chứ? Trai chưa vợ gái chưa chồng, ở thời đại này hôn nhau một cái, chắc không phạm pháp đâu nhỉ? Cô thật sự sợ công an Giang sẽ bắt cô lại! Rồi tố cáo cô giở trò lưu manh, bị nhốt vào mỏ đá đào khoáng thì thảm rồi! Bây giờ nghĩ lại tim cô vẫn còn đập thình thịch, hoảng chết đi được. May mà trên kịch bản không có gợi ý nào về việc đưa cô đến trại tạm giam hay mỏ đá, tạm thời xem như an toàn. May mà cuối cùng cũng có thu hoạch, kịch bản đã được làm mới. Cảnh thứ ba của Thập Thế Thư: Chạm nhau tình như điện, hôn nhau duyên vĩnh hằng (hoàn thành). Phần thưởng: Một túi nhỏ gạo bạch ngọc linh. Cô hơi thất vọng, còn tưởng kịch bản sẽ thưởng cho cô một khoản tiền, có tiền thì dù mua nhà hay sinh hoạt ở đây cũng đều có ích, gạo bạch ngọc linh là gì? Cô đưa tay sờ bên gối, quả nhiên có thêm một vật, mượn ánh sáng nhìn qua, là một chiếc túi nhỏ bằng lụa mềm màu trắng, nhưng chất vải cực tốt, mềm mại như lớp da thứ hai của con người, cô nhớ lại phần thưởng của cảnh hai là một gói tiên hạnh khô (mơ khô), ăn một quả mà đến giờ trong miệng vẫn còn thoang thoảng mùi trái cây. Thật sự là hương thơm còn vương trên môi, ba ngày không dứt. Giấy gói mơ khô giống như giấy da thật, sờ vào cũng rất mềm mại. Đồ tốt thì tốt thật, nhưng cái túi gạo này nhỏ quá, chỉ bằng bàn tay, bên trong nhiều nhất cũng chỉ có một vốc gạo, Hàn Thư Anh dùng tay bóp thử, đúng là gạo, kịch bản keo kiệt thật, cô lẩm bẩm rồi đặt túi gấm xuống dưới gối. Phần thưởng tạm chấp nhận được, không cho tiền đúng là có chút thất vọng, nhưng cũng không sao, dù sao mục đích của cô không phải là vì phần thưởng, mà là để hoàn thành kịch bản, quan trọng hơn, cuối cùng cô cũng đã tìm ra quy luật kích hoạt của kịch bản này. Không phải tiếp xúc cơ thể để kích hoạt tình tiết, mà là cảm giác rung động, còn phải là sự rung động của công an Giang mới được! Chuyện này hơi khó, khó hơn nhiều so với việc va chạm đơn thuần, nhất là lần này đã đắc tội với anh, không biết ngày mai sẽ ra sao nữa? Hàn Thư Anh thở dài, thầm nghĩ anh thanh cao, anh tự trọng, nên chắc anh sẽ không muốn người khác biết chuyện anh bị... hôn đâu nhỉ? Nghe thấy tiếng bước chân quay lại khoang, trong lòng Hàn Thư Anh căng thẳng, lập tức nhắm mắt không nhúc nhích, cho đến khi giường dưới có tiếng người nằm xuống, dường như cả đêm công an Giang không có động tĩnh gì...