Thanh Xuân Thị Kim Sắc Tỏa Liên20-10-2025 20:09:53
Lúc công an Giang còn sống, à không, lúc anh tỉnh táo mà làm vậy thì rất khó thành công, trước hết là chiều cao không cho phép.
Thứ hai, đừng thấy nam nữ trong phim dễ vấp ngã rồi hôn nhau, đó là vì nam diễn viên phối hợp ngả người ra sau, còn trong thực tế thì rất phũ phàng, trừ phi bạn là một người béo, nếu không rất khó xô ngã một người con trai, đừng nói là xô ngã công an Giang, có lẽ cô còn chưa kịp lao tới, người ta đã đưa tay giữ chặt cô lại rồi, đơn giản là vậy.
Nhưng lúc anh ngủ thì khác, cô chỉ cần nhẹ nhàng chạm vào anh là có thể hoàn thành cảnh hôn trong kịch bản rồi.
Độ khó đột ngột giảm xuống, hơn nữa lúc này là thiên thời địa lợi nhân hòa! Bây giờ không làm, còn đợi đến bao giờ?
Sau khi Hàn Thư Anh hạ quyết tâm, nhìn người trên giường, nếu là người xấu xí, cô còn có thể do dự không xuống tay được, nhưng nhìn đồng chí Giang ngày nào cũng vận động trông rất khỏe mạnh, cô lập tức chu môi.
Xin lỗi nhé, công an Giang, tôi quá muốn trở về hiện thực rồi, nếu anh muốn trách, hãy trách kịch bản, tôi là bị sự bá đạo của kịch bản ép buộc, mới phải...
Ngay khi đôi môi hồng hào của cô sắp chạm vào.
Người đang ngủ trên giường đột nhiên mở mắt, đôi mắt hẹp dài nhìn chằm chằm cô, mày kiếm nhướng lên.
"Cô chu môi làm gì?"
Lúc công an Giang lên tiếng, Hàn Thư Anh đang cúi nhìn anh một góc bốn mươi lăm độ.
Tiến thoái lưỡng nan.
Mắt Hàn Thư Anh tối sầm, sớm không tỉnh, muộn không tỉnh, lại nhằm đúng ngay lúc này!
Thử hỏi xem, đêm hôm khuya khoắt, công an Giang không ngủ, sao lại có thể tỉnh lại được chứ?
Cái cuộc sống chết tiệt này, một ngày cũng không sống nổi.
Làm người, hoặc là biến chất trong im lặng, hoặc là biến thái trong áp bức!
Nếu cô đã mất mặt đến mức này, tên đã lên dây! Giữa thể diện và kịch bản, cô phải hoàn thành được một thứ.
Hàn Thư Anh quyết tâm, nhắm mắt lại, kệ thôi, coi như đang đóng phim.
Mà phải nói, môi của công an Giang cũng mềm thật... ...
Một mùi hương thơm ngát ập đến, anh sững sờ mất ba giây.
Giang Kiến Hứa thật sự không ngờ, anh thật sự không ngờ! Có ngày mình lại bị người ta cưỡng hôn? Đùa kiểu gì vậy? Trên tàu hỏa? Khoang bốn người? Nửa đêm!
Anh là công an, anh nhớ là tối nay nữ đồng chí này ăn gà quay, chứ đâu phải ăn gan hùm mật gấu!
Điên rồi!
Trong lòng anh chỉ có một lời giải thích hợp lý duy nhất cho hành động kia, đó là nữ đồng chí này muốn ở lại thành phố Lộc Kiều...
Mình là mục tiêu cô đã chọn?
Nghĩ đến đây, anh nhíu mày định đẩy cô ra, thật ra anh đã tỉnh từ lúc cô xuống giường, thấy cô lén lén lút lút ngồi xổm dưới đất, anh không lên tiếng, vốn định xem rốt cuộc cô muốn làm gì, không ngờ...
Lại có ý đồ với anh! Rất nhiều người vì hộ khẩu, vì khẩu phần lương thực cơ bản được phân phát hàng tháng, đã nghĩ đủ mọi cách để ở lại thành phố.