Chương 27: Thư có vấn đề

Xuyên Đến Thập Niên 60: Mang Thai Con Của Đại Lão

Thanh Xuân Thị Kim Sắc Tỏa Liên 20-10-2025 20:09:16

"Chuyện gì?" "Có một đồng chí ở huyện Cẩm Dương, thư giới thiệu đã hết hạn, cần trạm chúng ta làm một giấy chứng nhận cho cô ấy, lần này cháu về tỉnh thành tiện thể đưa cô ấy về luôn." "Ồ, chuyện này đơn giản." Trạm trưởng Trịnh nói: "Gần đây bộ phận vũ trang của chính phủ đang trục xuất một nhóm người về nguyên quán, cháu cứ điền tên cô ấy vào danh sách đó là được, đỡ cho cháu phải đi một chuyến." "..." "Chuyện là thế này, bác Trịnh, cháu nghi ngờ thư giới thiệu của cô ấy có chút vấn đề." "Thư có vấn đề?" "Trên thư giới thiệu viết cô ấy đến thành phố Lộc Kiều tìm người thân, cháu đã hỏi hai lần nhưng cô ấy không nói được tên của người thân và cha mẹ, có chút đáng ngờ, lần này đến tỉnh thành, cháu định ghé qua xem sao..." "Ồ, vậy cứ làm giấy chứng nhận cho cô ấy, một khi có chuyện gì, cháu cứ liên hệ với cục công an địa phương, họ sẽ phối hợp với cháu." "Rõ." Trạm trưởng đi rồi, lão Trương xách phích nước nóng đi tới: "Này Tiểu Giang, thư giới thiệu của nữ đồng chí ở nhà khách hôm qua có vấn đề à? Sao tôi lại không biết nhỉ?" Giang Kiến Hứa nhướng mày, không nói gì, xoay người vào văn phòng, giật lấy phích nước nóng mà lão Trương vừa mang về, rót một cốc nước. "Này, cậu nói gì đi chứ." Giang Kiến Hứa ngồi xuống uống một ngụm, nói qua loa: "Chỉ là phỏng đoán, chưa chắc đâu." Lão Trương: "Cậu nhóc này, nói thật đi, có phải thật sự có vấn đề không?" "Ừm." Anh nhíu mày. "Vấn đề gì? Làm sao mà phát hiện ra?" Giang Kiến Hứa gác tay lên chiếc ghế bên cạnh, ngón tay gõ nhẹ lên vân gỗ, thở dài: "Đừng hỏi nữa lão Trương, đợi tôi đến nhà cô ấy xem là biết ngay thôi." Lần này đi tỉnh thành vừa hay đi ngang qua Cẩm Dương, anh cũng muốn biết rốt cuộc nữ đồng chí này, có phải người huyện Cẩm Dương không, nếu đúng, vì lý do gì mà bỏ nhà ra đi, còn chuyện bỏ trốn khỏi đám cưới, vừa nhìn đã biết là bịa đặt, nếu tin, anh làm công an coi như công cốc. Anh có dự cảm, có lẽ sự thật sẽ ngoài dự đoán của anh. ... Lúc ăn cơm chiều Hàn Thư Anh vẫn còn rất vui vẻ, miệng ngân nga hát, ở lại! Ở lại! Kết quả là Tiểu Lưu đến báo cho cô, bảo cô lập tức thu dọn đồ đạc để ra ga tàu. Cô còn ngạc nhiên: "Ga tàu? Ra ga tàu làm gì?" "Công an Giang nói, lần này anh ấy đi tỉnh thành họp, tiện đường đưa cô về, quê cô gần tỉnh thành phải không? Như vậy cô không cần chờ thư giới thiệu nữa, trạm sẽ làm cho cô một giấy chứng nhận, cô có thể cùng công an Giang về quê rồi, đây là chuyện tốt mà!" Tiểu Lưu nói. Chuyện tốt... Tốt cái rắm! Hàn Thư Anh sững sờ tại chỗ hồi lâu, buổi sáng còn nói sẽ gửi thư giới thiệu đến, sao buổi chiều đã thay đổi rồi? Sao lại đột nhiên phải ngồi tàu hỏa về quê? Ngồi tên lửa cũng không nhanh đến thế! Lần này, kế hoạch đã định sẵn bỗng chốc bị đảo lộn hoàn toàn, không, thậm chí còn tồi tệ hơn. Hàn Thư Anh nắm chặt vạt váy, lúc thì ngồi xuống, lúc lại đứng lên, chưa nói đến chuyện rời khỏi Lộc Kiều, mấu chốt là cô có biết đường về nhà đâu!