Thanh Xuân Thị Kim Sắc Tỏa Liên20-10-2025 20:09:00
Giọng nói cô quẩn quanh, muốn tạo ra một loại không khí đau thương.
Công an Giang dừng bút, vẻ mặt nghiêm túc nhìn về phía cô.
Hàn Thư Anh nghĩ đến dùng việc cha mẹ đều đã mất, hoặc là trong nhà không còn ai để qua loa tắc trách, nhưng không được, việc này rất dễ bị vạch trần, bên cục công an chỉ cần gọi một cú điện thoại hoặc là điện báo đến sẽ biết, cho nên cô phải tìm một lý do, cho dù có bị vạch trần cũng không ảnh hưởng đến toàn cục, vì vậy cô nghĩ đến...
"Anh xem, dáng dấp tôi xinh đẹp như thế này... Ở đại đội bọn tôi có rất nhiều người xếp hàng muốn cưới tôi..."
"Khụ..." Chị gái kế toán đọc báo ở một góc hẻo lánh phát ra âm thanh, thấy Tiểu Giang và đồng chí nữ kia nhìn qua, cô ta nín cười, vung vẩy tờ báo: "Không có gì, tôi đọc báo, hai người tiếp tục nói chuyện đi."
Công an Giang nhìn chằm chằm cô hai giây: "Việc này có liên quan gì với tên của cha cô?"
"Có liên quan, công an Giang, tôi là từ trong nhà lén chạy ra, trong nhà tôi nghèo lắm, nhưng dáng dấp tôi lại như hoa như ngọc, cho nên có... Có một đồng chí nam thiếu hụt coi trọng tôi, nhà tôi nhận của anh ta một số tiền, định mang bán tôi cho... Cho anh ta, tôi vất vả lắm mới thoát ra được, nếu như bị bọn họ biết tôi ở chỗ này, chắc chắn sẽ đưa tôi về trói lại gả đi, đồng chí nam kia thiếu hụt chỗ... Thực sự khó mà mở miệng, cho nên..."
Lấy cớ này chắc hẳn công an Giang sẽ không thông qua điện thoại đi chứng thực, dù sao vấn đề riêng tư, lui một bước mà nói, cho dù cô nói dối, sau này lộ ra cô cũng có thể nói là tìm cớ trốn nhà, không có hại gì với thân phận của cô, huống chi, còn có người có thể thật sự chạy đến địa chỉ trên thư giới thiệu kia của cô chỉ để nghe ngóng chuyện này thôi à?
Bên chỗ nữ kế toán lại truyền đến tiếng giấy báo sột soạt!
Xem ra ba năm nạn đói khiến nhiều đồng chí nam bất lực, nữ kế toán đã không đọc báo nữa mà nhìn về phía Tiểu Giang.
Sắc mặt công an Giang không thay đổi, hai tay giao nhau, nhìn kỹ Hàn Thư Anh, ánh mắt dừng trên quần áo cô, nói sang chuyện khác: "Trên giấy giới thiệu viết cô đến thành phố Lộc Kiều tìm người thân? Thân thích của cô tên gì? Ở chỗ nào, rảnh rỗi tôi có thể tìm giúp cô."
Cái gì? Hàn Thư Anh chớp mắt, cảm thấy giật mình, vị đồng chí công an này, mạch não kín đến đáng sợ vậy ư?
Vấn đề là làm sao từ hỏi tên cha cô, biến thành tên người thân? Cô đúng là muốn hỏi.
Câu này hỏi ra, trái tim nhỏ của Hàn Thư Anh đập thình thịch, thân phận này của cô, ngay cả tên cha mẹ còn không biết, sao biết thân thích tên là gì?
Hàn Thư Anh đổ mồ hôi, cái khó ló cái khôn, cô đặt tay xuống bàn: "Không không không, công an Giang, anh tuyệt đối đừng làm vậy!"