Chương 39: Vạn Kiếm Các

Sư Phụ Ngày Nào Cũng Cầu Xin Ta Đừng Đột Phá Nữa

Ô Lung Bạch Đào 06-11-2025 12:46:32

Trước khi bị Thuần Nhất tôn giả —— cũng chính là Chi Lương dùng ngọc giản triệu hồi, Tạ Chước còn đang ngủ say trong động phủ của mình. Hắn vội vàng chạy đến, nghe nói đồ đệ nhà mình bị xách ra khỏi đạo tràng, liền đại khái đoán được đã xảy ra chuyện gì. Bên ngoài đạo tràng, Tuân Diệu Lăng đang đứng cạnh Chi Lương. Các khoá tại Thừa Thiên Phong vẫn tiếp tục, ba phân thần của Thuần Nhất tôn giả còn đang hoạt động trong lớp. Vậy người trước mắt họ là ai? Tất nhiên là bản thể. Tạ Chước thở dài: "Ngũ sư huynh, tiểu đồ đệ của ta lại làm phiền huynh rồi." Nói xong, hắn không nhịn được rút quạt gấp bên hông ra, định gõ đầu Tuân Diệu Lăng: "Đồ không biết điều..." Tuân Diệu Lăng liên tục xua tay, lùi lại hai bước, cúi người ho ra một ngụm máu đã nghẹn từ lâu. Gân xanh trên trán Tạ Chước giật giật, liền giơ tay bắt mạch cho Tuân Diệu Lăng. Tuân Diệu Lăng cũng rất thành thạo mà phối hợp đưa cổ tay ra. "Yên tâm đi sư phụ, Thuần Nhất sư bá đã khám cho con rồi, nói là không tổn thương đến tâm mạch." Hừ. Nói chuẩn thật. Tâm mạch không sao, nhưng các mạch khác đều bị chấn thương hết. Tuân Diệu Lăng có chút chột dạ, giọng nói cũng nhỏ dần: "Lần này là con sai." Việc ngộ đạo trong lúc vẽ phù hoàn toàn là tình cờ. Nhưng vừa rồi nàng quả thật đã không kìm nén thần thức mà thuận nước đẩy thuyền, nhân cơ hội đột phá —— hết cách rồi, khoảnh khắc thần thức phá vỡ gông cùm xiềng xích thực sự quá hấp dẫn, cái cảm giác nắm giữ vạn vật trời đất này, mấy ai cưỡng lại được? Tuân Diệu Lăng thành khẩn thú nhận hết, Tạ Chước càng tức giận: "Ta đã dặn con bao nhiêu lần, đừng tùy tiện đột phá cảnh giới, mà con cứ không nghe, phải không?" "Đừng nổi giận với con bé, thương thế còn chưa khỏi đâu." Chi Lương lặng lẽ kéo Tuân Diệu Lăng ra sau lưng mình, che chắn một cách kín đáo,"Con bé chỉ mất một ngày để hoàn thành khóa học sơ giai, thiên tư không thể chê vào đâu được. Nếu đệ thấy phiền, thì từ nay về sau cứ để con bé theo ta học, đảm bảo đệ không phải nhìn thấy." Tạ Chước lạnh mặt: "Ngũ sư huynh, huynh có đệ tử rồi, còn tranh với ta nữa?" Chi Lương bình thản: "Theo đệ học trận pháp, theo ta học phù chú, không xung đột." Trận pháp và phù chú vốn là kỹ năng cơ bản mà mỗi pháp tu đều biết. Pháp tu có thể đạt thành tựu phi phàm trong một đạo nào đó, nhưng không thể hoàn toàn bỏ qua lĩnh vực kia. Trước đây Tạ Chước để Tuân Diệu Lăng đến Thừa Thiên Phong học ké cũng vì lý do này. Tạ Chước: "Huynh để con bé tiếp tục theo học, con bé lại đột phá cho huynh xem, huynh tin không?" Trong lúc nhất thời, tầm mắt hai người đều rơi trên người nàng. Tuân Diệu Lăng: "..." Sự im lặng quỷ dị này là sao? Chi Lương thu hồi ánh mắt, vẫn bình thản nói: "Vậy đệ định làm thế nào? Đưa con bé đến Tịnh Niệm Thiền Tông hay để con bé nhanh chóng Trúc Cơ?" Tạ Chước: "Huynh nói thế khác nào ép ta làm nàng Trúc Cơ." Phật Sát Châu, còn gọi là Phật Quốc, là nơi quy tụ hàng vạn phật tu, trong đó có Tịnh Niệm Thiền Tông nổi tiếng gần xa. Thiền Tông này chủ trương tu tâm, khẩu hiệu là "Ưng quán pháp giới tính, nhất thiết duy tâm đạo*". Tuyệt học độc môn "Định Tuệ Quyết" của họ, nghe nói có thể mạnh mẽ khống chế thần thức, áp chế tu vi xuống ba đại cảnh giới. Nói đơn giản, mỗi lần gặp một phật tu Tịnh Niệm Thiền Tông giống như mở hộp mù. Một tăng nhân quét rác bình thường ở Trúc Cơ kỳ, nhưng thực lực thật sự có thể là Kim Đan, Nguyên Anh thậm chí Hóa Thần. Tuy nhiên, điều này dựa trên nền tảng là họ đồng thời tu hành "Già Lam Quyết"."Già Lam Quyết" giúp họ mài giũa căn cốt siêu cường trong quá trình khổ tu, ngay cả khi lôi kiếp giáng xuống vẫn có thể đứng thẳng tụng kinh. Xem ra, Tịnh Niệm Thiền Tông rất phù hợp với Tuân Diệu Lăng. —— Chú thích: (1) Ưng quán pháp giới tính, nhất thiết duy tâm đạo: Đây là một câu nói kinh điển trong Phật giáo, đặc biệt là trong Duy Thức học, cho rằng mọi sự vật hiện tượng đều do tâm thức tạo ra.