Chương 32

Sau Khi Tu Tiên Trồng Trọt, Cả Thế Giới Cầu Xin Tôi Bán Rau

Độc Bộ Thiên Hạ 29-10-2025 11:07:51

Lâm Nhất Thụy đến đây cũng là để vào siêu thị lớn mua rau. Người trẻ tuổi không biết trả giá nên đi chợ rất hay bị "hớ". Bây giờ mọi người đều thích vào siêu thị, ít nhất là giá cả được niêm yết rõ ràng. Anh chỉ lướt qua các sạp hàng ven đường và ngay lập tức bị mức giá kinh người kia làm cho đứng sững lại. Quan trọng là... Bà dì kia nhìn qua đã biết là người rất giỏi trả giá, vậy mà lại mua thẳng tay rồi đi luôn sao! Không lẽ một sạp hàng nhỏ thế này mà còn phải thuê người làm "chim mồi" chứ? Anh thấy động lòng, nhưng lại sợ đúng là "chim mồi", vì anh đã từng bị lừa đau đớn khi mua rau rồi. Lúc này, lại có hai cô gái trẻ vội vã đi tới, gương mặt đầy vẻ vui mừng: "Chủ quán ơi, vẫn còn nấm ạ!" "Tụi em cứ tưởng chị bán hết rồi thì không bán nữa!" Cho nên hôm qua họ mới tiếc hùi hụi như vậy. Vì vậy, hôm nay vừa tan làm đã vội vàng chạy đến đây. Ban đầu họ còn hơi lo lắng, sợ rằng cô chủ chỉ hái được nhiều rồi bán một lần. May mà giữa đường được cô chủ quán sushi báo tin, lúc đó mới yên tâm. Khương Hành cười tủm tỉm nói: "Đúng vậy, hôm qua bán gần hết, kiếm được tiền nên sáng nay tôi lại đi hái thêm một ít." Vương Diệu Nguyên gật đầu lia lịa: "Nấm ngon thế này chắc chắn sẽ kiếm được tiền, những người đã mua rồi nhất định sẽ quay lại mua tiếp! Chủ quán cố lên, tụi em tin chị! Nhất định phải tiếp tục bán nhé!" Dư Quy đã bắt đầu chọn nấm, mong đợi hỏi: "Hôm nay chúng ta mua loại đắt hơn một chút nhé?" "Được, được!" Hai người họ hôm qua cảm thấy số tiền bỏ ra vô cùng xứng đáng. Chút nguyên liệu mười bảy tệ, cộng thêm một ít thịt gà đã làm thành một món ăn có cảm giác như đang dùng bữa ở nhà hàng trăm tệ. Không! Chính xác hơn là còn ngon hơn cả món gà om nồi đất giá hơn trăm tệ ở tầng trên của trung tâm thương mại này! Vì vậy, mua nhiều thêm một chút cũng không sao. Nấm ăn không hết có thể phơi khô, như vậy sẽ bảo quản được lâu hơn. Thế là mỗi loại họ mua một ít, nấm gan bò cũng lấy một cây. Số lượng không nhiều, cuối cùng tính ra, làm tròn là 120 tệ. Vương Diệu Nguyên rất sảng khoái trả tiền, vừa bàn bạc với cô bạn thân: "Chúng ta qua khu chợ bên kia mua một con gà tươi đi, cậu thấy sao? Gà trong siêu thị cảm giác toàn là thịt đông lạnh, không được tươi." "Được đó, hay là mua thêm ít thịt bò? Trước đây tớ có thấy trên mạng món sốt thịt bò nấm, dùng loại nấm này làm thì chắc chắn là siêu ngon." Hai cô gái vừa nói vừa ghé qua quầy sushi bên cạnh. Đã hứa là sẽ cảm ơn cô chủ quán thì không thể quên được. Lâm Nhất Thụy: "?" Thật sự đáng giá như vậy sao? Đó là nấm có giá hơn một trăm tệ đấy! Nấm không phải chỉ có giá vài tệ một phần ở siêu thị thôi sao? Anh không kìm được, hỏi: "Xin lỗi, cho hỏi nấm này thật sự rất ngon sao?" Hai cô gái theo bản năng quay đầu lại. Khi phát hiện người này thật sự đang hỏi mình, họ lập tức kiên định nói: "Thật đó anh! Anh ngửi thử xem, nấm này có hương thơm tự nhiên, vừa nhìn đã thấy rất ngon rồi. Dù sao thì tụi em không cảm thấy bị lỗ chút nào." Lâm Nhất Thụy đã hạ quyết tâm, anh nhìn về phía chủ quán: "Chủ quán, tôi muốn mua một ít." Khương Hành đưa túi qua: "Anh tự chọn đi ạ, cẩn thận một chút là được. Đừng để lẫn các loại với nhau nhé." "Được, vậy chủ quán cho tôi thêm hai cái túi nữa." Anh nhận lấy, dứt khoát học theo hai cô gái kia, mỗi loại chọn một ít, cuối cùng trả tiền cũng hơn một trăm tệ. Sau đó, anh đi thẳng đến khu chợ. Quả thực, thịt thà ở chợ tươi hơn nhiều. Anh đã mua nấm đắt tiền như vậy rồi, nhất định phải mua thịt tươi mới xứng đáng với nó! Anh muốn xem thử, nấm này rốt cuộc đắt ở chỗ nào!