Chương 25

Sau Khi Tu Tiên Trồng Trọt, Cả Thế Giới Cầu Xin Tôi Bán Rau

Độc Bộ Thiên Hạ 29-10-2025 11:07:51

Khương Hành đến nhà bác gái, trước hết đưa nấm qua. Bác Trần A Anh vừa nhìn thấy toàn là nấm ngon, lại còn có hai cây nấm gan bò thì xót ruột đến mức mí mắt giật liên hồi, chỉ muốn bảo cô mang về ngay. Đây đều là thứ bán được ra tiền, ai nỡ ăn chứ. Mãi đến khi Khương Hành giải thích đây đều là những cây nấm có hình thức không đẹp, khó bán, bà mới chịu nhận: "Được rồi, con ngồi chơi một lát, chị con sắp về rồi đó." "Vâng ạ." Khương Hành gật đầu. Trời đã bắt đầu nắng gắt, cô tìm một chỗ râm mát trong sân, vừa mới kéo ghế ra thì chị họ Khương Bành cũng vừa lúc đi xe điện về. Chị còn chưa vào sân đã vẫy tay với cô: "Tiểu Hành!" Khương Hành cười đáp lại: "Chị!" Phía sau xe chị còn có một cô bé buộc hai chỏm tóc nhỏ xinh. Xe dừng lại, hai mẹ con xuống xe. Cô bé thò đầu ra, thấy người lạ thì lập tức trốn sau lưng mẹ, chỉ dám mở to đôi mắt tò mò lén nhìn cô. "Tiêu Tiêu, đây là dì út của con!" Khương Bành kéo con gái lại nói. Khương Hành đã mấy năm không về, trẻ con lại mau quên nên con bé không nhận ra. Chị phải nhắc: "Gọi dì út đi con!" Tiêu Tiêu tên thật là Khương Nhược Tiêu, năm nay bảy tuổi, tính cách có phần nhút nhát và hướng nội. Bị mẹ kéo ra, khuôn mặt nhỏ nhắn của bé ửng hồng, khẽ gọi: "Dì út ạ." Khương Hành cười híp mắt đáp: "Ừm-" Khương Bành bất lực than thở: "Con bé này hướng nội quá, làm chị lo chết mất." Vừa nói, chị vừa lấy ly trà sữa trong giỏ xe ra đưa cho cô: "Em xem muốn uống vị nào? Tất cả đều là loại năm phần đường." Khương Hành chọn một ly xoài bưởi. Nhìn cô bé đã chạy vào bếp líu lo với bà ngoại, tiếng trẻ con và giọng bà cố gắng dịu dàng dỗ dành chốc chốc lại vọng ra, cô cười nói: "Chị xem, con bé cũng hoạt bát đấy chứ? Chỉ là chưa quen em thôi, cái này gọi là cần thời gian để làm quen." Khương Bành hớp một ngụm trà sữa trân châu, lắc đầu: "Không phải đâu em, con bé ở với người nhà thì không sao, nhưng đến trường thì im phăng phắc. Mấy năm nay chị đọc bao nhiêu tin tức, chỉ sợ sau này con bé bị bắt nạt ở trường mà cũng không dám nói, đến lúc đó thì có khóc cũng chẳng biết kêu ai." "Quan trọng là nó còn kén ăn. Em xem chiều cao của nó kìa, thua cả bạn bè cùng tuổi, tay chân thì khẳng khiu, có muốn phản kháng cũng không nổi. Bác sĩ còn nói nếu không bổ sung đủ dinh dưỡng là phải can thiệp bằng cách tiêm hoóc-môn tăng trưởng, tốn mấy nghìn tệ một tháng đấy..." Nghe đến đây, Khương Hành đã hiểu ra. Nhưng cô cũng chưa từng nuôi con nên không biết phải giải quyết thế nào, chỉ có thể cố gắng an ủi. Hai người đang nói chuyện thì một mùi thơm nức mũi lan tỏa tới. Gà ta thả vườn, được hầm trong chiếc nồi gang lớn trên bếp củi, lại có thêm nấm rừng mang linh khí, sự kết hợp này đúng là hoàn hảo không còn gì để chê. Đặc biệt là theo thời gian, mùi thơm càng thêm nồng nàn. Thịt gà mềm ngọt được ninh nhừ, tiết ra tinh chất hòa quyện với hương thơm đặc trưng của nấm khiến người ta không kìm được nước miếng, quả là tuyệt phẩm!