Sau bữa cơm tối, hoàng hôn đã tắt hẳn, nhưng trên những đường ray tàu điện trên cao, từng đoàn tàu vẫn gầm vang lao vun vút.
Khu dân cư Cổ Dịch Mạch nằm khá xa trung tâm thành phố. Khi màn đêm buông xuống, nơi đây không có những ánh đèn neon rực rỡ, chỉ có vài ánh đèn le lói hắt ra từ những tiệm tạp hóa ven đường.
Cơ Minh Hoan đút tay trái vào túi, vừa đi vừa nghịch điện thoại.
Đường phố yên ả, vài đứa trẻ cười đùa đuổi bắt, lướt ngang qua hắn. Bên ngoài một cửa hàng tiện lợi, một ông lão ngồi trên ghế bành, tay phe phẩy chiếc quạt nan. Thỉnh thoảng, từ sâu trong con hẻm lại vọng ra một hai tiếng chó sủa.
Trong môi trường thế này, dù có duy trì "Dây trói - Cảm quan" thì thính giác của hắn cũng không phải chịu gánh nặng gì nhiều.
Nghe thấy tiếng bước chân của Tô Tử Mạch dừng lại trong công viên, Cơ Minh Hoan thu dây trói về ống tay áo.
Hắn vẫn cúi đầu, chuyên tâm chơi trò rắn săn mồi có sẵn trong điện thoại.
Đúng lúc này, một tin nhắn hiện lên trên màn hình. Hắn nhấn vào, kéo nó thành một cửa sổ nhỏ rồi tiếp tục chơi game, thỉnh thoảng lại liếc qua nội dung tin nhắn.
【 Cố Khỉ Dã: Ngươi không sợ ta cho người truy ra địa chỉ gửi tin của ngươi à? 】
"Việc gì phải xoắn? Dù sao anh cũng chỉ truy ra được địa chỉ nhà mình thôi."
Cơ Minh Hoan thầm chế nhạo, một bên gõ chữ trả lời.
【 Kén Đen: Sao câu mở đầu đã làm người ta mất hứng thế này? Lúc anh tán tỉnh ngài Lục Dực ở quảng trường, lời lẽ bay bướm lắm cơ mà? Nghe hai người đối thoại, tôi còn suýt nghi ngờ hai người thật sự có mối quan hệ tình thú gì đó. 】
【 Cố Khỉ Dã: Ngươi cũng biết lúc đó ta cần câu giờ mà. 】
【 Kén Đen: Quay lại chủ đề chính, ta khuyên anh đừng có điều tra lung tung về ta. 】
【 Cố Khỉ Dã: Tại sao? 】
【 Kén Đen: Đương nhiên là vì ta nắm trong tay thân phận của anh, biết rõ mục đích của anh, tường tận từng kế hoạch nhỏ nhặt trong lòng anh. Có lẽ ta là người hiểu anh nhất trên thế giới này... Đương nhiên, anh có thể sẽ e dè ta. Dù sao ta biết thân phận của anh, một khi công khai ra ngoài, người nhà của anh sẽ bị ảnh hưởng. Kẻ thù của anh nhiều như vậy, ai biết được bọn chúng có giở trò gì với người nhà anh không. 】
【 Kén Đen: Huống hồ... Nếu để hiệp hội biết anh lén lút liên lạc với ta, kết cục cũng không tốt đẹp gì đâu nhỉ? 】
【 Cố Khỉ Dã: Thật bỉ ổi. 】
【 Kén Đen: Vốn dĩ ta cũng không muốn căng thẳng như vậy. 】
【 Cố Khỉ Dã: Vậy ta cũng cho ngươi một lời khuyên, tốt nhất đừng để ta biết ngươi là ai. 】
【 Kén Đen: Một lời khuyên hay đấy, ta cũng nghĩ anh sẽ không muốn biết ta là ai đâu. 】
Gửi xong tin nhắn, Cơ Minh Hoan ngẩng đầu khỏi màn hình điện thoại, công viên nơi Tô Tử Mạch đang đứng đã ở rất gần. Một chiếc xe điện chở một cặp tình nhân lướt qua bên cạnh hắn.
【 Cố Khỉ Dã: Nhưng ngươi nói đúng, cha ta trông có chút kỳ quái. 】
【 Kén Đen: Ta chưa bao giờ lừa dối người hợp tác của mình. 】
【 Cố Khỉ Dã: Ngươi biết về ông ta đến mức nào? 】
【 Kén Đen: Chắc chắn là rõ hơn anh tưởng tượng nhiều, nhưng ta cần nhấn mạnh một điểm để tránh hiểu lầm không cần thiết: Ta biết rất nhiều người, cũng như biết về anh vậy, các người không phải là trường hợp đặc biệt. 】
【 Cố Khỉ Dã: Ông ta đã che giấu ta điều gì? 】
【 Kén Đen: Có lẽ chờ đến khi sự hợp tác của chúng ta tiến thêm một bước, ta sẽ cân nhắc nói cho anh. Tiết lộ bí mật quá sớm sẽ làm vở kịch mất đi sức hấp dẫn. 】
【 Cố Khỉ Dã: Một câu hỏi cuối cùng. 】
【 Kén Đen: Hỏi đi. 】
【 Cố Khỉ Dã: Ngươi là... cha ta? 】
Lúc này, Cơ Minh Hoan mới dời mắt khỏi trò rắn săn mồi, liếc qua tin nhắn Cố Khỉ Dã gửi đến trong cửa sổ nhỏ. Dường như quên cả chơi game, con rắn màu xanh lá đâm sầm vào tường, khung thông báo "Game Over" hiện ra.
Cơ Minh Hoan câm nín, thầm nghĩ: "Tôi coi anh là anh em tốt, thế mà anh lại nhận tôi làm bố à?"
Hồi lâu sau hắn mới lấy lại vẻ bình tĩnh, giơ ngón tay lên, gõ vài dấu chấm lửng rồi nhấn gửi.
【 Kén Đen: ... Cũng không phải là không thể được. 】
【 Cố Khỉ Dã: Ta đoán đúng rồi? 】
【 Kén Đen: À thì... tuy không biết giữa chúng ta có hiểu lầm gì không, nhưng nghe thử xem tại sao anh lại nghĩ như vậy cũng tốt. 】
【 Cố Khỉ Dã: Thời điểm ngươi xuất hiện và thời điểm ông ta về Lê Kinh trùng khớp. Ngươi vừa xuất hiện ngày hôm trước, hôm sau ông ta đã về nhà. Hơn nữa ông ta vừa khuất mắt ta, ngươi đã gửi tin nhắn cho ta. 】
【 Kén Đen: Xin nhờ, anh có thể tưởng tượng ra cảnh cha mình ăn mặc như một con bướm đêm màu đen lượn lờ ngoài đường không? 】
【 Cố Khỉ Dã: Được rồi, ta đùa thôi. 】
【 Kén Đen: Xem ra, anh đúng là một người vô vị. 】
【 Cố Khỉ Dã: Hai đứa em ta cũng thường nói vậy, nhưng sau khi ta mặc chiến phục vào, lại được bình chọn là dị hành giả nói nhiều nhất. Ta thật sự rất tò mò, rốt cuộc bên nào đánh giá mới chính xác. 】
【 Kén Đen: Này Lam Hồ tiên sinh, có một khả năng thế này không: nói nhiều và vô duyên thực ra không hề mâu thuẫn với nhau? 】
【 Cố Khỉ Dã: Vậy ngươi cần dựa vào ta để đạt được điều gì? 】
【 Kén Đen: Bí mật. Ta chỉ hy vọng anh biết, nếu ta muốn trở thành kẻ thù của anh, ta đã làm từ lâu rồi. Chỉ cần công khai thân phận của anh, hai đứa em sẽ trở thành điểm yếu lớn nhất của anh. Nhưng ta đã không làm vậy. 】
【 Cố Khỉ Dã: Đúng là như vậy. Mặc dù ta vẫn chưa tin tưởng ngươi, nhưng xét trên góc độ lợi ích, ta có thể tạm thời hợp tác với ngươi. 】
【 Kén Đen: Đó là một quyết định sáng suốt, ta sẽ không để anh thất vọng. 】
Cùng lúc đó, tại một góc khác của quảng trường Cổ Dịch Mạch, trong một khu chung cư.
【 Cứ vậy đi, tâm trạng của ta bây giờ rất tệ, trong thời gian ngắn đừng để ta thấy tin nhắn của ngươi. 】
Cố Khỉ Dã vừa soạn xong tin nhắn này trong khung chat, nhấn gửi, trước mắt bỗng hiện ra một dấu chấm than: "Gửi tin nhắn thất bại, bạn đã bị đối phương cho vào danh sách đen".
Anh nhíu mày, lúc này mới nhận ra mình còn chưa kịp gửi đi, đã bị Kén Đen chặn rồi.
Cứ như thể... đối phương đã đoán trước được mình sẽ nói như vậy.
"A..." Cố Khỉ Dã lắc đầu, bật cười.
Không rõ là bất đắc dĩ hay phẫn nộ, anh hít sâu một hơi, sau đó cất điện thoại vào túi, đeo tạp dề lên, bắt đầu dọn dẹp bát đũa và thức ăn thừa trên bàn.
Cùng lúc đó, tại công viên gần khu Cổ Dịch Mạch.
Sau khi đơn phương chặn Cố Khỉ Dã, Cơ Minh Hoan lại chuyên tâm chơi trò rắn săn mồi trên điện thoại.
Nếu không phải vừa nhận được cái tin nhắn kinh thiên động địa kia, hắn đã sớm phá đảo trò chơi, đâu đến nỗi chết giữa đường. Hết cách, đành phải chặn Cố Khỉ Dã để trút giận.
Đột nhiên, hắn dừng bước.
Ngáp một cái, đôi mắt hơi ươn ướt, hắn nhìn về phía bảng thông báo đen đỏ đan xen đang lơ lửng giữa không trung.
【 Đã hoàn thành nhiệm vụ chính tuyến 1 (giai đoạn hai): Thiết lập quan hệ hợp tác với dị hành giả "Lam Hồ", tiếp theo phát triển mạng lưới quan hệ trong Hiệp hội Dị hành giả. 】
【 Đã nhận được phần thưởng nhiệm vụ: 1 Điểm Phân Liệt, 1 điểm kỹ năng, 1 điểm thuộc tính. 】
【 Nhiệm vụ chính tuyến 1 đã được cập nhật: Cùng dị hành giả "Lam Hồ" hoàn thành lần hợp tác đầu tiên, làm sâu sắc thêm sự tin tưởng của đối phương. 】
Cơ Minh Hoan nhìn chằm chằm phần thưởng trên bảng, tắt trò rắn săn mồi đang chạy, rồi cất điện thoại vào túi áo khoác đồng phục.
Hắn khẽ lẩm bẩm: "Nói vậy là... mình đã thu thập đủ 3 Điểm Phân Liệt rồi."
Nghĩ vậy, hắn mở bảng cá nhân ra.
【 Điểm thuộc tính hiện có: 2 】
【 Điểm kỹ năng hiện có: 2 】
【 Điểm Phân Liệt hiện có: 3 】
【 Gợi ý: Ngươi đã thu thập đủ 3 Điểm Phân Liệt, mở lựa chọn "Tạo nhân vật trò chơi", có thể tiến vào giai đoạn tạo nhân vật, tạo nhân vật trò chơi thứ hai của ngươi trong thế giới hiện thực. 】