Tạc Thiên Bang bá đạo ngầu lòi, nổ tung trời đất ư?
Cái tên quái quỷ gì thế này?
Có bang phái nào tên như vậy thật à?
Tất cả mọi người có mặt đều ngơ ngác, ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, không một ai biết bang phái này là cái quái gì.
Chỉ có Tống công tử là vẫn lạnh như băng nhìn chằm chằm Từ Khuyết, khóe miệng liên tục nhếch lên thành một nụ cười lạnh.
"Dám chọc vào Huyết Hải Môn chúng ta, mày là thằng đầu tiên đấy!"
Tống công tử vừa dứt lời, tất cả mọi người ở đây đều ngẩn ra, rồi lập tức phản ứng lại.
"Hóa ra thằng nhãi này đang giỡn mặt chúng ta!"
"Mẹ kiếp, muốn chết à!"
"Tóm lấy nó, cho nó biết thế nào là tàn nhẫn!"
Lúc này, không cần Tống công tử ra lệnh, đám người của Huyết Hải Môn đã mặt đằng đằng sát khí xông về phía Từ Khuyết.
Sáu người của Thái Dịch Phái thì há hốc mồm. Vốn tưởng Từ Khuyết đang lừa bọn họ rằng có viện binh, ai ngờ hắn chỉ dọa suông, lại còn bị vạch trần tại trận.
Phen này thì toang thật rồi!
Sáu người đưa mắt nhìn nhau, mặt mày méo xệch, đành bất đắc dĩ nhặt lại phi kiếm dưới đất, chuẩn bị liều mạng đánh ra một đường máu.
Từ Khuyết thấy vậy, cười nhạt một tiếng, nói: "Không cần các người ra tay, một mình ta là đủ."
Định cướp quái với bố mày à? Không có cửa đâu!
Từ Khuyết lập tức vung cây Huyền Trọng Xích, lao thẳng về phía đám người Huyết Hải Môn, như thể sợ bị người khác cướp mất mồi ngon.
Sáu người của Thái Dịch Phái suýt chút nữa thì hộc máu.
Đại ca, huynh điên rồi à?
Huynh mới Kim Đan kỳ tầng ba thôi đấy, lấy cái gì ra mà cân cả đám thế?
Nhưng một khắc sau, cả sáu người liền chết sững tại chỗ!
Chỉ thấy Từ Khuyết hóa thành một tia chớp, xông đến trước mặt đám người Huyết Hải Môn, Huyền Trọng Xích vung lên, biến ảo ra vô số bóng mờ.
"Ầm!"
Một luồng sóng khí vô hình nổ tung, ngay sau đó, mấy tên tu sĩ Kim Đan kỳ của Huyết Hải Môn bị đánh bay ra ngoài, thân thể đâm gãy mấy cây đại thụ, cuối cùng rơi sầm xuống đất, không kịp rên một tiếng đã tắt thở.
Sáu người của Thái Dịch Phái trợn mắt há mồm, mặt mày chấn động!
Chỉ một chiêu?
Một chiêu duy nhất đã quét sạch sáu tên đệ tử Huyết Hải Môn, trong đó còn có cả tu sĩ Kim Đan kỳ tầng tám!
Chuyện này... Sao có thể?
Tên này rõ ràng mới Kim Đan kỳ tầng ba mà!
Đám người Huyết Hải Môn cũng sợ chết khiếp, há hốc miệng, ánh mắt nhìn về phía Từ Khuyết đã hoàn toàn thay đổi, tràn ngập sợ hãi và ngơ ngác, như đang nhìn một con quái vật!
Tống công tử càng biến sắc, đột nhiên mở to hai mắt, gắt gao nhìn chằm chằm Từ Khuyết.
"Keng, chúc mừng ký chủ 'Từ Khuyết' Trang Bức thành công, thưởng 60 Điểm Trang Bức!"
"Keng, chúc mừng ký chủ 'Từ Khuyết' đã tiêu diệt tu sĩ Kim Đan kỳ, nhận được 50 ngàn điểm kinh nghiệm và một viên Kim Đan!"
"Keng, chúc mừng ký chủ 'Từ Khuyết' đã tiêu diệt tu sĩ Kim Đan kỳ, nhận được 50 ngàn điểm kinh nghiệm và một viên Kim Đan!"
"Keng, chúc mừng ký chủ 'Từ Khuyết' đã tiêu diệt tu sĩ Kim Đan kỳ, nhận được 50 ngàn điểm kinh nghiệm và một viên Kim Đan!"
"Keng, chúc mừng ký chủ 'Từ Khuyết' đã tiêu diệt tu sĩ Kim Đan kỳ, nhận được 50 ngàn điểm kinh nghiệm và một viên Kim Đan!"...
Liên tiếp sáu tiếng thông báo tiêu diệt vang lên trong đầu Từ Khuyết, thanh kinh nghiệm của hắn cũng vọt lên ba mươi vạn, chỉ còn thiếu hai mươi vạn nữa là có thể thăng cấp!
Khóe miệng Từ Khuyết nhếch lên, thần niệm khẽ động, bán hết sáu viên Kim Đan cho hệ thống.
"Keng, tiêu hao sáu viên Kim Đan, nhận được 30 vạn điểm kinh nghiệm!"
"Keng, chúc mừng ký chủ 'Từ Khuyết' thăng cấp thành công, cảnh giới hiện tại: Kim Đan kỳ tầng bốn!"
"Ha ha, được rồi, tiếp tục nào!"
Từ Khuyết cười lớn một tiếng, vung cây Huyền Trọng Xích, lao về phía đám người Huyết Hải Môn vẫn còn đang ngơ ngác, chết sững tại chỗ.
Ầm! Ầm! Ầm!
Đám người Huyết Hải Môn vội vàng phản kích, đủ loại pháp quyết không ngừng tung ra, rồi lập tức sợ đến phát điên.
Bất kể bọn chúng triển khai Kiếm quyết hay pháp quyết gì, trước cây Huyền Trọng Xích của Từ Khuyết, đều không đỡ nổi một đòn, hoàn toàn bị đập tan!
Sau đó, bọn chúng chỉ có thể trơ mắt nhìn cây thước khổng lồ màu mực kia nện thẳng vào mặt mình, rồi trước mắt tối sầm lại, triệt để tạm biệt thế giới này!
Lấy sức mạnh phá vạn pháp!
Lấy một địch mười!
Sáu người của Thái Dịch Phái đứng xem mà trợn to hai mắt, mặt mày chấn động!
"Mạnh quá, người này chắc chắn đã che giấu thực lực!"
"Không sai, các người nhìn xem, tu vi của hắn bây giờ đã biến thành Kim Đan kỳ tầng bốn rồi."
"Chắc chắn là hắn đã dùng pháp quyết che giấu tu vi, lại còn che cả mặt mũi, rõ ràng là không muốn người khác nhận ra thân phận. Lẽ nào... đây là một vị tiền bối Nguyên Anh kỳ nào đó?"
"Xem thực lực này, tuyệt đối không sai!"
Sáu người lập tức thở phào nhẹ nhõm, không còn cảm thấy tuyệt vọng và bất an nữa.
Mà Từ Khuyết cũng giết đến hăng, trong đầu không ngừng vang lên tiếng thông báo khen thưởng của hệ thống!
"Keng, chúc mừng ký chủ 'Từ Khuyết' Trang Bức thành công, thưởng 60 Điểm Trang Bức!"
"Keng, chúc mừng ký chủ 'Từ Khuyết' Trang Bức thành công, thưởng 80 Điểm Trang Bức!"
"Keng, chúc mừng ký chủ 'Từ Khuyết' đã tiêu diệt tu sĩ Kim Đan kỳ, nhận được 50 ngàn điểm kinh nghiệm và một viên Kim Đan!"
"Keng, chúc mừng ký chủ 'Từ Khuyết' đã tiêu diệt tu sĩ Kim Đan kỳ, nhận được 50 ngàn điểm kinh nghiệm và một viên Kim Đan!"
"Keng, chúc mừng ký chủ 'Từ Khuyết' đã tiêu diệt tu sĩ Kim Đan kỳ, nhận được 50 ngàn điểm kinh nghiệm và một viên Kim Đan!"
"Keng, chúc mừng ký chủ 'Từ Khuyết' đã tiêu diệt tu sĩ Kim Đan kỳ, nhận được 50 ngàn điểm kinh nghiệm và một viên Kim Đan!"...
"Keng, chúc mừng ký chủ 'Từ Khuyết' thăng cấp thành công, cảnh giới hiện tại: Kim Đan kỳ tầng năm!"...
"Ầm!"
Cuối cùng, Từ Khuyết cắm mạnh cây Huyền Trọng Xích trong tay xuống đất, đứng giữa hơn mười thi thể chồng chất, lớn tiếng hỏi: "Còn ai nữa không?"
"Keng, chúc mừng ký chủ 'Từ Khuyết' Trang Bức thành công, thưởng 60 Điểm Trang Bức!"...
Lúc này, bên cạnh đầm lầy chỉ còn lại Tống công tử và hai tên đệ tử Huyết Hải Môn.
Hai tên đệ tử mặt không còn giọt máu, môi run lẩy bẩy, mặt mày kinh hãi!
Tống công tử sắc mặt tái nhợt, con ngươi gắt gao nhìn chằm chằm Từ Khuyết, trầm giọng hỏi: "Ngươi... rốt cuộc là ai?"
"Ha ha, hành không đổi danh, tọa không đổi họ, tại hạ Tiêu Viêm, biệt hiệu Độc Cô Cầu Bại!" Từ Khuyết nheo mắt lại, cười nhạt nói.
"Tiêu Viêm?" Tống công tử thoáng nghi hoặc suy nghĩ một chút, phát hiện căn bản chưa từng nghe qua cái tên này, lại hỏi: "Tại sao lại gây sự với Huyết Hải Môn chúng ta?"
"Ta gây sự với các ngươi lúc nào?"
"Vậy ngươi nói cho ta biết, đây là ý gì?" Tống công tử đưa tay chỉ về phía đống thi thể của người Huyết Hải Môn, nén giận hỏi.
Từ Khuyết trừng mắt, khẽ mỉm cười: "Chẳng phải đã nói rồi sao? Ta đến đây cướp bóc, trong lúc cướp bóc có thương vong là chuyện rất bình thường mà!"
"..."
Tống công tử nhất thời cảm thấy ngực mình nghẹn lại, mơ hồ có cảm giác sắp bị tức đến hộc máu.
Ba nữ đệ tử của Thái Dịch Phái không nhịn được "phụt" một tiếng, bật cười. Vị "tiền bối" thần bí này đúng là hài hước thật!
Ba nam đệ tử còn lại cũng khóe miệng giật giật, vẻ mặt quái lạ.
Tống công tử của Huyết Hải Môn mà cũng có ngày phải ngậm bồ hòn làm ngọt, đúng là nằm mơ cũng không ngờ tới, hơn nữa lại còn được tận mắt chứng kiến, nếu chuyện này truyền ra ngoài, e là cả Phong Vụ Thành đều phải trợn mắt há mồm!
Sáu người đều tấm tắc lấy làm kỳ lạ, cảm khái vạn phần.
Từ Khuyết ngẩng đầu liếc nhìn sắc trời, phát hiện thời gian còn sớm, liền nhìn về phía ba người Tống công tử nói: "Này, Huyết Hải Môn các ngươi có mỗi mấy mống này thôi à? Có gọi thêm người đến được không? Đông người mới vui chứ."
"Phụt!"
Lần này, ba nam đệ tử của Thái Dịch Phái cũng bị dọa đến mức phun cả nước miếng ra ngoài.
Mấy người vội vàng nói: "Tiền... tiền bối, hay là cứ vậy thôi ạ?"
"Đúng vậy, tiền bối, Huyết Hải Môn không phải là nơi chúng ta có thể chọc vào, hay là chúng ta rút lui trước đi?"
Từ Khuyết trừng mắt nhìn sang: "Lui cái gì mà lui, Huyết Hải Môn quèn thì có gì mà phải sợ! Cấm ai chuồn hết, ở lại đây xem ta Trang Bức... Khụ, nhầm, là xem ta dạy dỗ Huyết Hải Môn thế nào."
Mấy người của Thái Dịch Phái nhất thời mặt mày đưa đám.
Toang rồi, toang rồi, vốn tưởng gặp được một vị tiền bối hành hiệp trượng nghĩa, ai ngờ lại là một tên điên.
Giết nhiều người của Huyết Hải Môn như vậy, không những không chạy, còn chủ động yêu cầu Tống công tử đi gọi người đến, có ai ngu như vậy không chứ?
Lẽ nào ngươi không biết, Huyết Hải Môn người ta có tới tám vị cường giả Nguyên Anh kỳ tọa trấn hay sao?