"Keng, chúc mừng ký chủ 'Từ Khuyết' đã đổi thành công 'Bát Hoang Tứ Tượng Trận', tiêu hao 80 Điểm Trang Bức."
Vèo!
Một tia sáng trắng lóe lên trước mắt.
Từ Khuyết nhìn lại, trong túi đồ của hệ thống đã có thêm một cái trận bàn, chính là "Bát Hoang Tứ Tượng Trận".
Cách sử dụng khá đơn giản nhưng cũng hơi rắc rối, cần phải cắm bốn mắt trận ở bốn phía quanh Bàn Sơn Thôn, sau đó dùng máu thú để tế trận thì mới có thể kích hoạt trận bàn.
Hơn nữa, không phải máu thú nào cũng dùng được. Ví dụ, mắt trận Thanh Long ở phía Đông cần máu của loài thú có liên quan đến "rồng". Ở một nơi như Bàn Sơn Thôn, tìm rồng là chuyện không tưởng, đành phải miễn cưỡng dùng máu rắn thay thế.
Tuy nhiên, Từ Khuyết không vội đi cắm mắt trận. Thay vào đó, hắn mở mục công pháp, vào cấp Thiên, đổi ngay «Thái Cổ Ngũ Hành Quyết» phần trung cấp.
Dù sao an nguy của thôn trang đã có trận pháp lo, thực lực của bản thân cũng đến lúc phải nâng cấp.
Phần trung cấp này đủ để hắn tu luyện đến đỉnh Nguyên Anh kỳ, sau đó mới cần đổi phần cao cấp.
"Keng, chúc mừng ký chủ 'Từ Khuyết' đã đổi thành công «Thái Cổ Ngũ Hành Quyết» phần trung cấp, tiêu hao 100 Điểm Trang Bức."
Ầm!
Trong nháy mắt, Từ Khuyết cảm thấy đầu óc nổ vang, lập tức nắm vững pháp quyết tu luyện của phần trung cấp. Sau đó, linh khí trong cơ thể đột nhiên bị một lực hút cực mạnh tác động, hình thành một vòng xoáy nhỏ kịch liệt ở vùng đan điền, điên cuồng cuộn trào.
Linh khí dần dần bị nén lại, bắt đầu ngưng tụ thành trạng thái lỏng, chính là chân nguyên lực trong truyền thuyết.
Một khắc sau, tiếng thông báo của hệ thống vang lên.
"Keng, chúc mừng ký chủ 'Từ Khuyết' đã thăng liền mười cấp, cảnh giới hiện tại: Kết Đan kỳ tầng một."
"CMN!"
Từ Khuyết giật nảy mình. Phần trung cấp này vừa mới đổi, mười mấy vạn điểm kinh nghiệm đã lập tức phát huy tác dụng, giúp hắn thăng cấp vù vù, vọt thẳng lên Kết Đan kỳ!
Trời ạ, thế này mà còn gọi là tu tiên sao? Chẳng có chút bình cảnh nào, đúng là hack game mà!
Hắn vội vàng kiểm tra thông tin cá nhân, quả nhiên số liệu đã có sự thay đổi lớn.
"Ký chủ: Từ Khuyết
Cảnh giới: Kết Đan kỳ tầng một (lô hỏa thuần thanh)
Điểm kinh nghiệm: 0/30000
Điểm Trang Bức: 5 điểm
Công pháp: «Thái Cổ Ngũ Hành Quyết» phần trung cấp
Kỹ năng: Long Đằng Cửu Biến (viên mãn); Tam Thiên Lôi Động (viên mãn)
Tinh hoa: Công pháp (330 điểm)
Nghề nghiệp: Không
Thân phận: Phò mã của Hỏa Nguyên Quốc, lục địa Đông Hoang..."
Nhìn đánh giá thực lực từ "tiểu thành" biến thành "lô hỏa thuần thanh", Từ Khuyết nhất thời phá lên cười: "Ha ha, lần này cuối cùng cũng có cảm giác của cao thủ rồi."
Lại kiểm tra tình hình trong cơ thể, Ngũ Hành linh khí ban đầu đã hoàn toàn biến mất, thay vào đó là Ngũ Hành chân nguyên đang lưu chuyển trong kinh mạch.
Trong đan điền cũng có thêm năm vật thể hình viên đan cỡ hạt gạo, mỗi viên đều óng ánh trong suốt, tỏa ra ánh sáng lung linh, mang theo linh lực thuộc tính khác nhau.
Từ Khuyết biết, đây chính là đan hạch, là thứ mà tu sĩ ngưng tụ ra trước khi tiến vào Kim Đan kỳ, cũng là biểu tượng của Kết Đan kỳ.
Nhưng vị phò mã tiền nhiệm của thân thể này khi đạt tới cảnh giới này, trong cơ thể chỉ có một hạt đan hạch. Bây giờ hắn lại sở hữu tới năm hạt, nguyên nhân chính là do hắn có năm linh căn và đồng thời tu luyện «Thái Cổ Ngũ Hành Quyết».
"Kết Đan kỳ, quả nhiên mạnh mẽ!"
Từ Khuyết siết chặt nắm đấm, cảm nhận được một luồng sức mạnh hồng hoang trong cơ thể, bất cứ lúc nào cũng có thể bộc phát, mạnh hơn Trúc Cơ kỳ trước đó quá nhiều.
Hơn nữa, với thực lực hiện tại, nếu lại thi triển Long Đằng Cửu Biến, uy lực sẽ càng thêm kinh khủng!
"Cốc cốc!"
Lúc này, cửa gỗ nhỏ bị người nhẹ nhàng gõ vang.
Từ Khuyết nói một tiếng "Mời vào", Tiểu Nhu liền đẩy cửa bước vào.
Trên gương mặt xinh đẹp, thanh thuần trắng nõn của nàng lúc này lại mang một vẻ sầu lo và buồn bã.
Từ Khuyết thấy vậy liền hỏi: "Tiểu Nhu, sao vậy?"
Tiểu Nhu cúi đầu, nhẹ giọng nói: "Từ Khuyết ca ca, vừa rồi mọi người đã bàn bạc, bây giờ chúng ta đã đắc tội với Tiên Môn, bọn họ nhất định sẽ quay lại. Vì vậy mọi người quyết định rời khỏi thôn, đi nơi khác an cư, nhưng mà... ta không nỡ rời khỏi nơi này."
Nàng từ nhỏ đã lớn lên ở Bàn Sơn Thôn, tuy không cha không mẹ, nhưng các thôn dân đều đối xử với nàng rất tốt.
Đối với nàng mà nói, nơi này chính là nhà, một mái nhà ấm áp. Bây giờ phải rời xa quê hương, nàng thật sự rất không muốn.
Từ Khuyết rất hiểu tâm trạng của Tiểu Nhu. Hắn đứng dậy đi tới, nhẹ nhàng xoa đầu nàng, cười nhạt nói: "Yên tâm, muội quên hôm qua ta đã nói gì sao? Ta nói muốn bảo vệ thôn này thì nhất định sẽ làm được. Muội đi nói cho các vị hương thân, không cần phải dọn đi đâu cả."
"Không được."
Tiểu Nhu lập tức lắc đầu, nhìn Từ Khuyết chân thành nói: "Đại Tráng ca bọn họ nói trên núi còn có rất nhiều tiên trưởng lợi hại hơn, có thể một tay nhấc cả ngọn núi lên. Nếu bọn họ tới, không chỉ mọi người không thoát được, mà huynh cũng sẽ bị họ giết chết."
Ta sẽ bị giết chết?
Từ Khuyết nhất thời bật cười: "Sẽ không đâu, ta đã trở nên mạnh hơn rồi. Muội tin ta không?"
"Ta..." Tiểu Nhu ấp úng cúi đầu.
Nàng rất muốn nói tin tưởng, nhưng vừa nghĩ đến những vị tiên trưởng thần thông quảng đại mà Đại Tráng miêu tả, nàng lại vô cùng lo lắng.
Có điều, Từ Khuyết cũng không hề khoác lác. Bây giờ đã bước vào Kết Đan kỳ, lại có Bát Hoang Tứ Tượng Trận trong tay, cho dù là cường giả Nguyên Anh kỳ tới, Từ Khuyết cũng có lòng tin để bọn họ nuốt hận tại đây.
"Không hay rồi, Từ tiên trưởng, đại sự không ổn!"
Đúng lúc này, một giọng nói từ ngoài phòng truyền đến.
Từ Khuyết và Tiểu Nhu đều sững sờ, quay đầu nhìn ra cửa.
Chỉ thấy Đại Tráng như phát điên chạy từ cổng thôn tới, thở hổn hển, lo lắng như lửa đốt nói: "Từ tiên trưởng, trên núi xuất hiện rất nhiều tiên nhân, đang bay về phía thôn chúng ta!"
"Cái gì?" Tiểu Nhu lúc này sợ đến tái mặt.
Từ Khuyết thì lại nhíu mày, khóe miệng nhếch lên một nụ cười.
Nhanh vậy đã đến rồi à? Đến hay lắm, vừa hay đang cần điểm kinh nghiệm để thăng cấp đây.
Dù sao chỉ là Kết Đan kỳ tầng một, làm sao có thể thỏa mãn ta được?
Có điều... việc cấp bách vẫn là phải bày Bát Hoang Tứ Tượng Trận ra trước. Bảo vệ dân làng xong, mình mới có thể rảnh tay đi đánh quái thăng cấp.
"Đại Tráng, lập tức huy động các vị hương thân đi thu thập máu rắn, máu hổ, máu chim và máu rùa đen. Nhớ kỹ, bốn loại máu phải đựng riêng, không được lẫn lộn. Ta đi một lát sẽ trở lại." Từ Khuyết nói xong, cất bước định đi ra ngoài.
Đại Tráng và Tiểu Nhu lại kinh ngạc: "Máu hổ?"
Từ Khuyết vỗ đầu một cái, lúc này mới phản ứng lại, động vật ở thế giới này mạnh hơn thế giới của mình rất nhiều, để dân làng đi tìm máu hổ hiển nhiên là quá mạo hiểm.
"Máu hổ để ta lo, các người phụ trách ba loại máu thú còn lại. Nhớ kỹ, cẩn thận là trên hết. Hơn nữa, những thứ máu thú này quan hệ đến an nguy của cả thôn, không được bất cẩn."
"Nhưng mà..." Tiểu Nhu mở miệng muốn nói gì đó.
Từ Khuyết xoay cổ tay một cái, một cái trận bàn đột nhiên xuất hiện, cười nhạt nói: "Tiểu Nhu, muội cũng đừng chạy lung tung, ở đây đợi ta. Ta đi bố trí xong trận pháp sẽ lập tức trở về, tin ta."
"Vâng." Tiểu Nhu cắn môi dưới, gật đầu thật mạnh.
Một khắc sau, Từ Khuyết liền thi triển thân pháp Tam Thiên Lôi Động, mang theo một vệt sấm sét, trong nháy mắt biến mất tại chỗ.
Xông ra ngoài thôn, Từ Khuyết vừa ngẩng đầu, quả nhiên nhìn thấy trên ngọn núi xa xa có vô số luồng sáng đang lướt về phía này, chính là đám tu tiên giả ngự kiếm phi hành mà Đại Tráng nói tới.
"Hừ, đông người thì có ích gì?"
Từ Khuyết cười lạnh một tiếng, trừ phi là tông chủ của mấy tông môn đó, cường giả cấp bậc Anh Biến Kỳ đích thân tới, bằng không hắn căn bản không cần phải kiêng dè.