Chương 35

Sau Khi Max Cấp, Nàng Lại Quay Về Rồi

Bất Vấn Tham Thương 31-10-2025 15:41:28

Sương mù huyết sắc lan tỏa ra, khiến người ta không nhìn rõ xung quanh, thân hình Liệt Sơn Nhạn cũng biến mất trong sương huyết. Ngay sau đó, Liệt Sơn Nhạn xuất hiện ở phía trên Ly Dương, hai tay thành trảo, từ trên cao tấn công xuống nàng. Ly Ương thu lại năm ngón tay, những sát khí dày đặc xung quanh bị người mạnh mẽ tụ lại một chỗ, hình thành một xoáy khổng lồ ở phía trên. Năm ngón tay nắm chặt, sát khí tụ lại bị ép vỡ tan, cùng lúc đó, Liệt Sơn Nhạn bị linh lực phản chấn bay ra xa mấy trượng. Nàng ta nửa quỳ trên mặt đất, khó khăn lắm mới giữ được thăng bằng. Liệt Sơn Nhạn nôn ra một ngụm máu đen, âm lãnh nhìn về phía Ly Ương, trong mắt tràn đầy sát ý. Nơi này có trận pháp mà nàng ta đã dày công bày bố, hôm nay bọn họ dám tiến vào đây thì đừng mong sống sót rời đi. Nàng ta không chút do dự, dùng đầu ngón tay rạch cổ tay mình, máu tươi phun ra, nhỏ xuống mặt đất, những trận văn ẩn dưới đất dần dần sáng lên, lóe lên ánh sáng yêu dị. Một luồng sức mạnh lạnh lẽo dâng lên, quấn lấy Ly Ương và Cơ Phù Dạ đang đứng trong trận pháp. Cơ Phù Dạ cau mày, đây là Huyết Tế trận. Trận pháp huyết tế của ma tu là dùng sinh vật sống trong trận làm tế phẩm để cưỡng ép luyện hóa, biến thành sức mạnh của mình, thần hồn cũng sẽ bị trận pháp giam cầm, trở thành công cụ cho người bày trận. Cơ Phù Dạ nhìn Liệt Sơn Nhạn, ánh mắt thêm phần thâm trầm. Thủ đoạn này thật sự quá tàn nhẫn. Chỉ là... Cơ Phù Dạ không hiểu, trận pháp như vậy chỉ ma tu có tu vi vượt trội so với tế phẩm và hoàn toàn nắm chắc mới dám dùng, nếu không tế phẩm phá trận rất có thể phản phệ người bày trận. Liệt Sơn Nhạn không biết rõ thực lực của Ly Ương và Cơ Phù Dạ, nếu muốn bày phục kích, có quá nhiều trận pháp thích hợp hơn so với Huyết Tế trận. Một Huyết Tế trận, dĩ nhiên không thể trói buộc được Ly Ương. Một đám quỷ vật nho nhỏ, cũng dám dò xét ký ức của nàng. Đôi mắt sau lớp sa mỏng của Ly Ương trở nên lạnh như băng, nàng phất tay áo, xua tan oán linh lực đang quấn quanh mình, đầu ngón tay nàng khẽ nhấc trong không trung, cơ thể Liệt Sơn Nhạn liền không thể khống chế mà bay lên phía trước, bị nàng nắm chặt cổ. Ngón tay khẽ động, Ly Ương định siết chặt tay, nhưng lúc này lại xuất hiện một thoáng do dự. Cũng chính thoáng do dự này đã cho Liệt Sơn Nhạn cơ hội, nàng ta vỗ mạnh một chưởng vào ngực mình, căm hận nhìn Ly Ương một cái, rồi hóa thành huyết vụ biến mất. Cơ Phù Dạ cũng mới phát hiện, Liệt Sơn Nhạn không phải ma tu gì, mà là oán linh hóa thân, quỷ vật do chấp niệm không tiêu tan. Với thực lực của tôn thượng, muốn diệt trừ một oán linh đơn giản biết bao, tại sao vừa rồi nàng lại do dự? Khi Liệt Sơn Nhạn biến mất, ảo cảnh xung quanh mà nàng ta duy trì xung quanh cũng tan biến, Cơ Phù Dạ nhìn quanh, thấy chỗ họ đang đứng vẫn là thôn làng của bộ lạc Liệt Sơn. Chỉ là lúc này, nhà cửa đổ nát, trong gió không nghe thấy một tiếng người nào, ngôi làng này đã bị bỏ hoang từ lâu. Cảnh tượng như chốn đào nguyên kia, hóa ra chỉ là ảo cảnh do Liệt Sơn Nhạn duy trì. "Tôn thượng, trong ngôi làng này, còn có khí tức của người sống không?" Cơ Phù Dạ quay đầu nhìn Ly Ương, tu vi của hắn đã mất hết, đương nhiên không thể dùng thần thức dò xét xung quanh, chỉ có thể nhờ đến Ly Ương.