Sợ Chi Chi nghe được sẽ sinh lòng xa cách với Quảng Lăng tiên quân.
Con gái lớn như vậy mới mang về sơn môn, làm cha thế này cũng phải tự kiểm điểm đi chứ?
Chưởng giáo chân nhân đau đầu.
Hôm nay cũng đang vì vị sư đệ tùy hứng này mà sầu não.
Chưởng giáo chân nhân không khỏi im lặng một lúc.
Đối mặt với đứa con gái đột nhiên xuất hiện của Quảng Lăng tiên quân, ông ta nhất thời không biết nên nói gì.
Nói nhiều chỉ sợ ảnh hưởng đến tình cảm cha con nhà người ta.
Đối diện với đôi mắt đơn thuần và ngây thơ của Chi Chi, thấy cô bé tin cậy ngồi trong lòng Quảng Lăng tiên quân, chưởng giáo chân nhân dừng lại một chút, cứng nhắc chuyển chủ đề: "Nếu ngươi đã làm cha, vậy sau này hãy chăm sóc Chi Chi thật tốt. Chi Chi là con gái của ngươi, sau này ở Vạn Tượng Tông chúng ta, nó cũng sẽ được chúng tinh phủng nguyệt, chúng ta đều sẽ yêu thương nó."
Ông dường như một lòng muốn lấy lòng Quảng Lăng tiên quân, cũng tỏ vẻ sẵn sàng đối xử tốt với con gái hắn, coi như là đứa trẻ quý giá nhất của cả tông môn.
Đối với lời hứa như vậy, Quảng Lăng tiên quân nhướng mày nói: "Chẳng lẽ không phải vốn nên như thế sao?"
"Cái gì?"
"Con gái của ta, tất nhiên phải được chúng tinh phủng nguyệt. Chẳng lẽ ở Vạn Tượng Tông này, ở Tu chân giới này, còn có người dám vô lễ với con gái ta sao? Cha nó chính là ta."
Lời nói ngông cuồng như vậy nhưng chưởng giáo chân nhân lại không cảm thấy có gì kỳ lạ.
Ông còn gật đầu tán thành.
"Ngươi nói không sai. Chi Chi là con của ngươi."
Trong Tu chân giới này, Tiên giai vốn không nhiều, những cường giả tuyệt thế có thể trấn áp khí vận của một tông môn như Quảng Lăng tiên quân lại càng có thể đếm trên đầu ngón tay.
Đặc biệt là mấy chục năm trước, Quảng Lăng tiên quân từng dùng một kiếm kinh thiên ở Vô Ngân Hải tru sát ba vạn Ma tộc cao giai, khiến Vô Ngân Hải trong vòng ba tháng biển máu tràn lan, máu chảy thành sông.
Từ đó về sau, hung danh của Quảng Lăng tiên quân liền lừng lẫy Tu chân giới.
Huống chi hai đệ tử dưới trướng hắn hiện nay đều không phải dạng vừa, người ở Ma Vực thì không tính, người ở lại tông môn này trông có vẻ ôn hòa tú nhã nhưng thực ra... Chưởng giáo chân nhân xoa xoa khóe mắt, ánh mắt lướt qua đôi nam nữ thiếu niên có linh khí bức người đang tò mò nhìn Chi Chi sau lưng mình.
Thấy đôi đệ tử này không dám ngẩng mắt nhìn Quảng Lăng tiên quân, vẻ sợ hãi lộ rõ, dù tò mò về ái nữ của Quảng Lăng tiên quân cũng chỉ dám lén nhìn bằng khóe mắt, ông liền khẽ nhíu mày.
Bình thản liếc Quảng Lăng tiên quân một cái, thấy hắn cúi đầu dường như đang trêu đùa con gái, chưởng giáo chân nhân liền hung hăng trừng mắt nhìn đôi đệ tử này.
Nam nữ thiếu niên kinh hoảng thất sắc, vội vàng cúi đầu thấp hơn, như thể đã bị kinh hãi tột độ.
Chưởng giáo chân nhân sắc mặt xanh mét, lạnh lùng nói với họ: "Ra ngoài canh gác! Ta muốn nói chút chuyện cơ mật với sư thúc của các ngươi."