Chương 43:

Xuyên Nhanh Nữ Phụ Pháo Hôi Lựa Chọn Làm Ruộng

Tịch Trinh 06-05-2025 15:57:59

Bố mẹ và vợ đều nhớ đến anh, còn em gái... Em gái đối xử với anh cũng rất tốt. Mọi chuyện trong quá khứ... Còn nhỏ mà, anh có thể hiểu được. Bây giờ lớn rồi, chẳng phải đã hiểu chuyện hơn rất nhiều hay sao? Trong lòng anh bắt đầu tính toán xem đến cuối năm nay có thể xin nghỉ phép được mấy ngày để về thăm nhà. Vợ sinh con, tốt nhất anh nên về nhà bên cạnh cô ấy, động viên tinh thần cho cô ấy. Em gái nói rất đúng, phụ nữ sinh con là chuyện nguy hiểm nhất đời người, anh đi làm nhiệm vụ không thể về thì không nói làm gì, nhưng nếu có thể về thì nhất định phải về một chuyến. ... Bước vào năm lớp 12, mục tiêu trong lòng các học sinh dần rõ ràng hơn. Tuy kỳ thi thử nghiệm chưa bắt đầu, nhưng dựa trên thành tích thi cuối kỳ học kỳ một, ít nhiều gì mọi người cũng tự hiểu rõ thực lực của mình. "Nhân Nhân, cậu định thi trường nào vậy?" Hết giờ tự học buổi sáng, Đồng Quế Hoa huých khuỷu tay vào Từ Nhân hỏi. Từ Nhân lắc đầu: "Tớ chưa nghĩ ra, đợi thi thử chính thức xong dựa vào điểm rồi tính, cũng chưa muộn." "Tớ thấy cậu có thể thử nộp đơn vào mấy trường đại học ở Hải Thành. Không tính tiếng Nga, mấy môn khác cậu đều đứng đầu lớp, còn lọt vào top 10 toàn khối nữa. Thầy chủ nhiệm từng nói rồi, top 10 toàn khối trường mình, thi vào Kinh Đại, Hoa Đại thì chưa chắc đỗ, nhưng vào Hải Đại thì chắc chắn không thành vấn đề." Từ Nhân vẫn chưa nghĩ ra nên thi trường nào. Chủ yếu là cô lo lắng tên nam phụ kia sẽ thừa dịp cô học đại học xa nhà mà quay lại gây rối. "Cứ để sau hẵng tính!" "Cũng đúng, còn tận mười tháng nữa cơ mà, cứ như phụ nữ mang thai, còn một khoảng thời gian dài mới đến ngày sinh nở. Biết đâu cậu cố gắng thêm chút nữa, có khi còn lọt vào top 5, top 3 toàn khối ấy chứ, lúc đó muốn vào trường ở thủ đô cũng được." Từ Nhân bật cười, bạn cùng bàn rất tự tin vào cô. "Nhân Nhân, chị họ tớ sắp kết hôn, nghe nói chị dâu cậu may quần áo rất đẹp, nên nhờ tớ mang một tấm vải đến, cậu xem thử có thể may kiểu váy gì được không?" Cô bạn nữ ngồi bàn trên lúc tan học chạy xuống tìm cô. "Chị dâu tớ sắp sinh rồi, gần đây chắc không rảnh may vá gì đâu." Từ Nhân lắc đầu. Chị dâu cô sau khi mang thai đến những tháng cuối, chân bắt đầu phù nề. Giày dép hiện tại đều không vừa chân, chỉ có thể xỏ tạm dép lê. Cô không muốn nhận thêm đơn đặt hàng nữa. Nhưng để chị dâu vui, khi về nhà, cô đã đưa bản thiết kế mới vẽ cho chị dâu xem, toàn là những mẫu mới nhất trên thị trường chưa có. "Chị dâu, đợi chị sinh xong, chị chọn đại một bộ mà may, em sẽ giới thiệu khách cho chị. Bây giờ chị cứ nghe lời em, yên tâm dưỡng thai, em đến bệnh viện hỏi khoa sản rồi, phụ nữ mang thai những tháng cuối không nên ngồi nhiều, phải thường xuyên đi lại, nếu không sẽ khó sinh." Mẹ Từ định mở miệng, bà muốn nói vận động nhiều có gì khó, ngày nào chẳng phải xuống ruộng làm việc. "Ngày xưa chúng ta làm việc trên ruộng, có người còn sinh con ngay tại ruộng luôn đấy." "Mẹ, không thể nói như vậy được, thể trạng mỗi người mỗi khác, nếu theo lời mẹ nói, vậy tại sao vẫn có người bị băng huyết, khó sinh? Phụ nữ sinh con cũng giống như ra chiến trường, phải khinh thường kẻ địch về chiến lược, nhưng phải coi trọng kẻ địch về chiến thuật, như vậy mới có thể chiến thắng!" Mẹ Từ: "..." Sinh con thôi mà, lôi đâu ra chiến thuật chiến lược, tưởng bà chưa từng sinh con à? Lần này, Từ Nhân kiên quyết nói: "Dù sao thì con cũng đã đặt giường ở bệnh viện rồi, ba ngày trước khi chị dâu sinh, chúng ta sẽ đến đó. Tất nhiên, nếu chị ấy có dấu hiệu chuyển dạ sớm, chúng ta sẽ lập tức đến bệnh viện, không thể chần chừ!" "Hả? Còn phải vào bệnh viện nữa à?" Nghe vậy, mắt mẹ Từ trừng lớn như chuông đồng,"Thế không phải lãng phí tiền sao? Nhà nào sinh con chẳng phải mời bà mụ đến nhà đỡ đẻ?" Bà thật sự không thể nào hiểu nổi. Từ Nhân kéo mẹ vào phòng, vừa xoa bóp vai cho bà vừa nói: "Mẹ nghe con nói này, con cũng đâu phải nói bừa. Trường con có một bạn học, chị dâu của bạn ấy hè vừa rồi sinh đôi, kết quả vì lúc mang thai không chú ý, nên sinh non, lại còn khó sinh nữa.