Chương 40

Xuyên Qua Chi Tranh Làm Sủng Phi

Băng Hàn Ngọc Tiêu 25-10-2025 07:04:06

Ở Tạ Thái Hậu Từ Thọ Cung, những phi tần vị thấp này tự nhiên không dám gây ra bất cứ chuyện gì không hay. Sau khi chào hỏi lẫn nhau, Tiêu Uyển Từ được cung nhân của Từ Thọ Cung hướng dẫn đến chỗ ngồi của mình. Tiêu Uyển Từ ngồi xuống, bên cạnh nàng là Thường Quý Nhân. Thường Quý Nhân xuất thân từ thế gia thư hương, tuổi chừng mười tám, mười chín, khoác trên mình bộ váy dài màu hồ bích nhã nhặn, hoa văn tán sắc tinh tế, trên đầu cài trâm rũ châu, nguyệt thoa khẽ lay động, tỏa ra một khí chất thanh nhã điềm đạm của con gái nhà danh môn. Tiêu Uyển Từ thầm cảm thán, đồng là xuất thân thư hương, nhưng nhìn phong thái của Thường Quý Nhân mà xem, thật sự không phải một nữ tử từ một gia tộc nhỏ như nàng có thể so bì. Tuy nhiên, trên người nàng cũng có điểm hơn Thường Quý Nhân. Thường Quý Nhân an tĩnh ngồi một chỗ, động tác ưu nhã bưng chén trà trên bàn gỗ đỏ lên nhấp nhẹ. Nhận thấy ánh mắt của Tiêu Uyển Từ, nàng chỉ mỉm cười lễ phép đáp lại. Nụ cười này làm Tiêu Uyển Từ hơi chột dạ. Dù sao Thường Quý Nhân cũng là người đã vào cung lâu năm, tuy nói thánh sủng cũng giống như bao phi tần khác, nhưng thỉnh thoảng Hoàng Đế vẫn nhớ tới nàng, triệu nàng thị tẩm. So với những phi tần bị lãng quên, thì cuộc sống của nàng đã tốt hơn nhiều rồi. Còn Tiêu Uyển Từ, một tân nhân mới nhập cung, gần đây lại được sắp xếp ngồi ở vị trí cao hơn Thường Quý Nhân, ít nhiều khiến nàng có chút ngại ngùng. Nhưng nghĩ lại, nàng có phong hào, địa vị tất nhiên cao hơn một bậc, vị trí này cũng là theo quy củ mà định. Hậu cung vốn có quy củ của hậu cung, nàng không phải người thích làm bộ làm tịch, nên liền an tâm mà ngồi xuống. Bên kia, bên trên nàng là Phương Tiểu Nghi. Phương Tiểu Nghi xuất thân từ gia tộc võ tướng, phong thái mạnh mẽ dứt khoát, dáng vẻ tinh tế mà sắc sảo, trên người toát lên khí chất hiên ngang rất khác biệt so với các phi tần khác trong hậu cung. Nàng và Phương Tiểu Nghi tuy cùng là tú nữ vào cung, nhưng hai người chưa từng có giao tình, cho nên cũng không hiểu rõ tính tình của đối phương. Sau khi thị tẩm, Phương Tiểu Nghi không được tấn chức, vẫn giữ nguyên vị phân từ ngũ phẩm Tiểu Nghi. Trong khi đó, Tiêu Uyển Từ lại được thăng liền hai cấp, còn được ban phong hào "Hi", so với Phương Tiểu Nghi chỉ thấp hơn một bậc. Hai người cùng nhập cung, nhưng khi ấy còn cách biệt đến ba cấp! Nhìn thấy Tiêu Uyển Từ ngồi bên dưới mình, một thân y phục tinh xảo, kiều diễm như hoa nở sớm mai, Phương Tiểu Nghi trong lòng không khỏi khó chịu, mặt mày liền trầm xuống. "Hừ..." Một tiếng hừ lạnh khẽ vang lên. "Đúng là một hồ mị tử!" Mặc dù giọng nàng nhỏ như tiếng muỗi kêu, nhưng Tiêu Uyển Từ vẫn nghe rõ ràng từng chữ một. Tiêu Uyển Từ sững người, Phương Tiểu Nghi này đang nói nàng sao? Vốn dĩ còn định khách khí nói vài câu, nhưng giờ thì nàng không còn tâm trạng đó nữa. Nàng chưa bao giờ làm chuyện tự rước lấy nhục, càng không có thói quen lấy mặt nóng đi dán vào cái lạnh của người khác. Tiêu Uyển Từ liền an tĩnh ngồi yên tại chỗ, bắt chước dáng vẻ của Thường Quý Nhân, chậm rãi thưởng trà do cung nhân của Từ Thọ Cung dâng lên. Giữa lúc ấy, những phi tần khác cũng lục tục tiến vào chính điện. Như Yên Lương Viện, Liễu Tần, Ý Tần... ai nấy đều chải chuốt vô cùng tinh xảo, y phục rực rỡ, trang điểm kiều diễm. Nhưng thu hút ánh nhìn nhất vẫn là Ý Tần. Hôm nay, Ý Tần khoác lên mình bộ váy lụa màu nguyệt bạch, họa tiết mai hoa thêu tinh xảo, phong thái thanh lãnh, cao quý. Gương mặt nàng tựa như điêu khắc, thanh tú mà xa cách, toát ra một vẻ đẹp lạnh lùng kiêu ngạo, khiến người ta vừa nhìn đã không dám tiếp cận. Một chữ, tiên. Bên cạnh nàng, Tiêu Uyển Từ còn gặp lại Tần Phương Nghi, vẫn là dáng vẻ nhu mị động lòng người như ngày ở Ngự Hoa Viên. Không lâu sau, Khang Phi cũng tiến vào. Người này thực sự có một nét đẹp khó quên, dáng người mảnh mai, trắng nõn, yếu đuối tựa như liễu rũ trong gió, cả người toát lên vẻ bệnh trạng mỹ miều, khiến người ta không khỏi liên tưởng đến Lâm Đại Ngọc dưới ngòi bút của Tào Tuyết Cần. Cuối cùng, khoan thai bước vào chính là ba người Hiền Phi, Mạnh Thục Nghi và Lệ Dung Hoa. Quả nhiên, sủng phi và những người có địa vị cao trong hậu cung luôn là những kẻ đến sau cùng! Lệ Dung Hoa quả thực xứng đáng với phong hào "Lệ" của nàng. Diện mạo diễm lệ vô song, quyến rũ mà kiêu sa, hôm nay nàng khoác lên mình bộ váy phượng đỏ nhạt, viền hoa thêu bách điệp, eo thon thắt bởi dải lụa trắng ngà, dáng đi thướt tha yêu kiều, từng bước đi đều toát lên vẻ thiên kiều bá mị. So với vẻ đẹp chói mắt của Lệ Dung Hoa, Hiền Phi lại mang nét đoan trang, quý phái. Dù sao đến độ tuổi của Hiền Phi, nàng không còn tranh hơn thua bằng dung mạo nữa, mà là địa vị trong lòng Hoàng Đế. Ba người vừa bước vào Từ Thọ Cung, tất cả phi tần đều đồng loạt đứng dậy hành lễ. Hiện tại, Hiền Phi chính là người quản lý cung vụ hậu cung. Quyền hành phân phát y phục, trang sức, chi tiêu hàng ngày của các phi tần đều nằm trong tay nàng. Tuy nói Khang Phi cũng giúp xử lý hậu cung, nhưng địa vị lại thấp hơn Hiền Phi một bậc, phần lớn sự vụ quan trọng vẫn do Hiền Phi quyết định. "Các vị muội muội, không cần đa lễ." Hiền Phi mỉm cười, giọng nói ôn hòa. Chúng phi tần liền lần lượt trở về chỗ ngồi. Tiêu Uyển Từ lặng lẽ quan sát, nhìn một điện hoa dung nguyệt mạo, mỗi người mỗi vẻ, trong lòng không khỏi cảm thán: Vĩnh Xương Đế thật đúng là có phúc! Nhìn những mỹ nhân này mà xem, tùy tiện chọn một người thôi cũng đã đủ khiến biết bao nam nhân thiên hạ mơ ước. Ấy thế mà trong hậu cung rộng lớn này, các nàng cũng chỉ có thể làm thiếp! Trong số các phi tần đang ngồi, Hiền Phi là người có địa vị cao nhất, nàng không mở lời, thì không ai dám lên tiếng trước. Cung nhân Từ Thọ Cung dâng trà lên. Hiền Phi bưng chén trà, nhẹ nhàng nhấp một ngụm, rồi mỉm cười nói: "Bổn cung đã lâu không gặp các vị muội muội, thật sự rất nhớ các muội." Khang Phi cười đáp lời: "Thần thiếp cũng rất nhớ Hiền Phi tỷ tỷ! Tỷ tỷ xem, lần này đến thỉnh an Thái Hậu, trong điện có không ít tân muội muội đâu! Mỗi người đều xinh đẹp như hoa, khiến người ta không thể rời mắt." Hiền Phi khẽ thở dài, giọng nói đầy chân thành: "Đúng vậy, thật mong Hoàng Hậu nương nương mau chóng khỏi bệnh, đến lúc đó có thể mỗi ngày gặp các muội muội tại Phượng Nghi Cung." Tiêu Uyển Từ thầm nghĩ: Hậu cung này, nữ nhân nào cũng là cao thủ diễn kịch!