Chương 37

Cùng Ngày Ly Hôn, Quẹo Vào Cục Dân Chính Với Chú Út Của Chồng Cũ

Xuân Quang Hảo 26-11-2025 22:41:40

Thấy bà ta ăn nói hùng hồn như thế, Quý Dĩ Ninh giận quá hóa cười. Lúc trước, khi cô và Thẩm Yến Chi còn mặn nồng với nhau, cô nghĩ Trần Tuyết Dung là mẹ của Thẩm Yến Chi nên dù bà ta thốt ra những lời chói tai, Quý Dĩ Ninh cũng sẽ không phản ứng bà ta chút nào. Nhưng bây giờ cô không định nhịn nữa. "Bà Trần chịu đựng giỏi như thế, chắc là khi còn trẻ cũng có nhiều kinh nghiệm rồi nhỉ?" Nghe nói, lúc cha của Thẩm Yến Chi còn trẻ đã từng có rất nhiều hồng nhan tri kỷ, tiếng tăm đào hoa truyền khắp cả xã hội thượng lưu Thâm Thị. Cũng vì sự đào hoa của Thẩm Thế Ngạn nên cụ Thẩm đã đá ra khỏi hàng ngũ được tuyển chọn làm người thừa kế, thay vào đó là bồi dưỡng Thẩm Yến Chi. Sắc mặt của Trần Tuyết Dung trở nên vô cùng xấu xí, hai mắt đầy vẻ chán ghét. "Đây là thái độ khi cô nói chuyện với người lớn sao? Gia đình cô giáo dục tốt nhỉ?" Quý Dĩ Ninh đứng dậy, lạnh nhạt nói,"Tôi không cần bà Trần quan tâm gia đình tôi giáo dục tôi như thế nào, tôi khuyên bà nếu có thời gian thì để ý tới con mình chút đi, tôi không hiểu rốt cuộc là một gia đình ra sao lại dạy được một tên đàn ông đã kết hôn rồi lại còn ngoại tình." Sự chế giễu trong câu nói của cô khiến Trần Tuyết Dung nổi giận lôi đình, bà ta cầm cốc nước trước mắt hất vào người Quý Dĩ Ninh. Quý Dĩ Ninh có muốn tránh cũng không kịp, cốc nước kia văng vào mặt khiến gò má, tóc và áo của cô ướt sũng. Quý Dĩ Ninh nhíu mày định lên tiếng, thì bỗng có một chiếc khăn giấy được đưa tới bên cạnh cô. "Lau đi." Quý Dĩ Ninh quay đầu lại thì nhìn thấy Thẩm Tứ, cô hơi ngạc nhiên, sau khi nhận khăn giấy thì khẽ cảm ơn anh. Trần Tuyết Dung không ngờ lại gặp phải Thẩm Tứ ở đây, còn để anh nhìn thấy cảnh mình hắt nước vào mặt con dâu nữa, trong chốc lát, bà ta hoảng hốt chột dạ không thả được. "Chú ba... sao chú lại ở đây?" "Tôi tới đây ăn cơm với khách hàng, chỉ là không ngờ được xem một vở kịch hay." Sắc mặt của Trần Tuyết Dung trở nên u ám ngay tức khắc,"Chỉ là tôi dạy dỗ đứa con dâu không hiểu chuyện của mình thôi, đã làm chú chê cười rồi." Thẩm Tứ nhếch môi cười nhạt, mắt lại không cười. "Cấp dưới nói với tôi chị dâu muốn giữ đứa bé trong bụng người phụ nữ ngoại tình với Yến Chi, tôi cứ tưởng là cấp dưới nhầm, tôi nghĩ chị dâu không hồ đồ đến mức đó." "Xem ra là tôi nghĩ tốt cho chị quá rồi, vì con trai ngoại tình mà chị còn hắt nước vào mặt con dâu như thể mình không sai gì. Một người mẹ chồng kỳ lạ như thế này cũng hiếm thấy ghê." Mỗi một lời Thẩm Tứ tốt ra đều khiến sắc mặt của Trần Tuyết Dung trở nên đen kịt, cuối cùng bà ta lạnh lùng nhìn Thẩm Tứ. "Chú ba, đây là chuyện nhà bọn tôi, một người ngoài như chú đừng xen vào là hơn." Thẩm Tứ nhíu mày,"Ban đầu tôi không định nhúng tay nhưng chị dâu ức hiếp con bé như thế này không thấy quá đáng hả?" Bà ta thấy nhà họ Quý không còn giàu có như xưa, nên nghĩ là dù mình đối xử quá đáng với Quý Dĩ Ninh thì nhà họ Quý cũng không làm gì được mình nên mới dám huênh hoang như thế. Trần Tuyết Dung tức giận đến nỗi nghiến răng nói,"Quá đáng? Chỉ vì Yến Chi có người khác, cô ta lại đòi dọn ra ngoài, còn đòi ly hôn, rốt cuộc là ai quá đáng?" "Chẳng lẽ không phải Yến Chi ngoại tình trước là sai sao? Nhà họ Thẩm chúng ta có lỗi với Quý Dĩ Ninh chứ không phải là Quý Dĩ Ninh có lỗi với nhà họ Thẩm. Nếu chị dâu không hiểu rõ chuyện này, tôi thấy Yến Chi không cần tiếp tục ở lại Thẩm thị nữa. Sắc mặt Trần Tuyết Dung tái nhợt đi một chút, cô thể bà ta không kìm được cơn run,"Thẩm Tứ, rốt cuộc chú về phe nào?" "Tôi không về phe nào cả, chỉ muốn khuyên chị dâu, nếu chị còn muốn để con trai mình kế thừa Thẩm thị thì nên làm người hiền lành đi."