Cùng Ngày Ly Hôn, Quẹo Vào Cục Dân Chính Với Chú Út Của Chồng Cũ
Xuân Quang Hảo26-11-2025 22:39:50
"Chị Như... tôi biết lỗi rồi, tôi chỉ muốn để số liệu của chúng ta đẹp hơn một chút..."
Tương Như cười lạnh: "Cô có chắc là muốn cho số liệu đẹp chút thôi không? Rõ ràng những con chuột trong đợt thí nghiệm đầu tiên đều có những biến chứng khác nhau, nhưng cô lại không ghi chép những số liệu này trong bản báo cáo. Cô làm trái lương tâm, nói mọi thứ đều bình thường, nếu số thuốc do cô nghiên cứu được đưa thị trường thì có khác gì lấy mạng người?"
Nhìn ánh mắt lạnh lùng của Tương Như, lòng Liễu Di Ninh bối rối, rõ ràng là cô ta kín đáo đến thế, sao lại bị phát hiện?
Bỗng nhiên cô ta nhớ tới Quý Dĩ Ninh.
Nội dung báo cáo trên trùng khớp với tiến độ nghiên cứu và phát triển của Quý Dĩ Ninh sau khi cô tới công ty, chắc chắn là do Quý Dĩ Ninh làm!
Cô ta không ngờ Quý Dĩ Ninh chỉ mới tới một tuần mà có thể quan sát được chuyện cô ta làm giả số liệu thí nghiệm.
Liễu Di Ninh cắn mạnh lên môi dưới, lòng cực kỳ phẫn nộ, chỉ muốn tát Quý Dĩ Ninh vài bạt tai.
Con tiện nhân này!
"Chị Như... tôi xin lỗi, loại thuốc này chúng ta phát triển hơn một năm, vẫn không có tiến triển gì... tôi sốt ruột quá nên đầu óc mụ mị, mới làm chuyện này. Chị có thể tha thứ cho tôi lần này không... tôi đảm bảo lần sau sẽ không tái phạm nữa."
Nhìn cô ta hứa hẹn, Tương Như im lặng lạnh lùng nhìn cô ta với vẻ dò xét.
Liễu Di Ninh không dám nhìn thẳng vào mắt Tương Như nên chỉ đành gục đầu xuống, trông càng chột dạ.
Trong văn phòng yên tĩnh mấy phút, Tương Như mới lạnh lùng nói: "Tôi đã báo cáo cho trụ sở chính về chuyện này, sẽ nói chuyện thay cô bằng hết sức, nhưng bọn họ xử lý như thế nào thì tôi không quyết định được đâu."
Mấy năm nay, Tương Như luôn cảm thấy Liễu Di Ninh là người tỉ mỉ và tận tâm trong công việc, nhưng sau khi nhìn thấy văn bản tố cáo cô ta giả mạo dữ liệu, Tương Như đã không còn thiện cảm gì với cô ta nên cũng sẽ không bao che nữa.
Liễu Di Ninh ngẩng đầu lên kinh ngạc: "Chị Như... rõ ràng là chị có thể giấu chuyện này giúp tôi mà, tại sao lại báo cáo cho trụ sở chính? Chẳng lẽ vì tôi sai một lần nên tất cả những cố gắng trước đó của tôi cũng biến mất sao?"
Cô ta từng thức cả đêm để lấy dữ liệu thí nghiệm, thậm chí còn ăn ngủ ở phòng thí nghiệm, tại sao Tương Như chỉ thấy sai lầm của cô ta, không nhìn những điểm tốt của cô ta chứ?
Thấy Liễu Di Ninh không hề hối hận khi làm sai, Tương Như hạ giọng: "Lúc trước cô cố gắng làm việc là vì lương, đó là chuyện hiển nhiên. Mà công việc của cô là nghiên cứu thuốc, có liên quan tới tính mạng con người, tôi có thể chấp nhận thí nghiệm của cô thất bại nhưng nếu cô làm giả số liệu, tôi sẽ không chấp nhận bất kỳ lời nói dối nào của cô."
Có vẻ là Tương Như không bỏ qua mình.
Liễu Di Ninh hít sâu một hơi, chậm rãi nói: "Tôi biết rồi, dù công ty quyết định như thế nào thì tôi cũng sẽ chấp nhận."
Nói xong, cô ta quay người bỏ đi.
Liễu Di Ninh rời khỏi văn phòng của Tương Như, rốt cuộc không kìm nén được cơn tức giận nữa, cô ta tức tối đi nhanh về phía bộ phận R and D. Quý Dĩ Ninh đang kiểm tra tài liệu, chợt có tiếng bước chân vội vã vang lên sau lưng cô, cô vừa quay đầu lại thì đã trúng một cú tát giáng xuống, cô không kịp né tránh.
"Bốp!"
Tiếng vả chát chúa vang lên, trong thoáng chốc, tất cả mọi người đều im lặng nhìn về phía bọn họ. Gần như là Liễu Di Ninh dùng hết sức trong cú tát này, Quý Dĩ Ninh bị tát nghiêng đầu qua một bên, năm ngón tay đỏ ửng xuất hiện trên gương mặt trắng nõn, mặt cô cũng sưng lên.
Quý Dĩ Ninh ngước mắt lạnh lùng nhìn Liễu Di Ninh.
Bị nhìn bằng đôi mắt trong vắt không gợn sóng kia, chẳng biết tại sao lòng Liễu Di Ninh lại sợ hãi, vô thức muốn lùi về sau. Nhưng nghĩ tới chuyện Quý Dĩ Ninh dám tố cáo mình, Liễu Di Ninh lại thấy tự tin, vênh váo nhìn cô.