Chương 33

Cùng Ngày Ly Hôn, Quẹo Vào Cục Dân Chính Với Chú Út Của Chồng Cũ

Xuân Quang Hảo 26-11-2025 22:40:26

Cô lắc đầu: "Không có gì, chỉ là tư thù cá nhân." Thấy cô không định nói, Hướng Ngữ cũng không hỏi tiếp. "Ừ, cô ta hay thích giả vờ hiền lành hiểu chuyện, thật ra là rất nhỏ nhen, lần này hai người cự cãi đến thế, sau này chắc chắn cô ta sẽ nhắm vào cô, cô nên cẩn thận nhé." "Tôi hiểu rồi." Lòng Quý Dĩ Ninh cũng biết, sau này chắc chắn Liễu Di Ninh sẽ nhắm vào mình, nhưng cô không hề sợ gì, chỉ cần cô không làm chuyện đuối lý gì thì sẽ không sợ Liễu Di Ninh hãm hại. Bên phía Liễu Di Ninh, sau khi gọi cho Liễu Thừa Chí, ông ta cũng chỉ hạ giọng: "Bố biết rồi, bố sẽ đi gọi điện thoại." Liễu Di Ninh chờ đợi trong lo lắng, dù cô ta có rời khỏi Thành Viên thì cũng không phải là lý do làm giả số liệu được, nếu không thì sau này còn có công ty chế thuốc nào dám nhận cô ta làm việc chứ? May mà Liễu Thừa Chí làm việc khá nhanh, chẳng bao lâu sau đã gọi điện thoại cho Liễu Di Ninh, bảo cô ta đừng lo, mọi chuyện đều đã được chuẩn bị xong. Chuyện của Liễu Di Ninh không gây ra tổn thất lớn cho công ty, công ty cũng chỉ định phạt nhẹ, trừ lương một tháng của cô ta, cảnh cáo mồm rồi cho qua. Khi đến thời gian gần tan làm, Tương Như gọi Liễu Di Ninh tới văn phòng, cho cô ta biết phương án giải quyết của trụ sở chính. Liễu Di Ninh đã bất mãn vì hành vi báo cáo của Tương Như, nhưng bây giờ cô ta còn đang ở dưới tay Tương Như nên nếu trở mặt với Tương Như thì không hay. "Tôi biết rồi chị Như, sau này tôi sẽ không tái phạm, làm chuyện gì cũng nghĩ tới hậu quả!" Tương Như hờ hững nhìn Liễu Di Ninh: "Chuyện này là công ty âm thầm xử lý, cô cũng đừng nên kể chuyện tiền lương bị trừ, nếu làm to chuyện thì công ty phải xử lý nghiêm túc đấy." "Tôi hiểu rồi... nhưng không biết công ty định xử lý người tố cáo tôi như thế nào?" Một tháng tiền lương chẳng là gì với cô ta, nhưng cô không nuốt trôi cơn tức này. Cô ta bị trừng phạt, Quý Dĩ Ninh cũng đừng hòng sống yên! "Người ta tố cáo nặc danh, không thể điều tra được là ai, coi như chuyện này đã qua rồi, cô không cần phải xen vào." Liễu Di Ninh cắn răng nói: "Chắc chắn là Quý Dĩ Ninh làm, thí nghiệm bị tố cáo trên tài liệu chỉ mới bắt đầu làm trong tuần này, số liệu và thời gian đều khớp." Không ngờ sau khi Tương Như nghe xong, lại nhíu mày nhìn cô ta, lạnh lùng nói: "Cô nói là Quý Dĩ Ninh, cô có chứng cứ không?" "Thí nghiệm được thực hiện trong một tuần này trên tài liệu chính là chứng cứ." Tương Như bất mãn nhìn cô ta: "Sao cô không cảm thấy là trong tổ của cô có người cố tình muốn Quý Dĩ Ninh gánh tội thay? Bọn họ vẫn luôn nghiên cứu với cô, cũng biết rõ chuyện cô làm giả số liệu, chỉ cần lấy số liệu trong một khoảng thời gian là có thể làm chứng cứ tố cáo rồi." "Không thể nào, bọn họ sẽ không phản bội tôi đâu!" "Nếu cô cảm thấy đó là Quý Dĩ Ninh thì nên tìm được chứng cứ, không có chứng cứ thì im miệng! Chuyện này công ty đã thả cho cô rồi, đừng có mà được voi đòi tiên." Đứng trước ánh nhìn thấu rõ của Tương Như, Liễu Di Ninh chỉ thấy chút tâm tư nhỏ nhen của mình bị cô ta nhìn thấy, Liễu Di Ninh chợt thấy chột dạ. Cô ta cúi đầu, thấp thỏm nói: "Tôi biết rồi chị Như, tôi về công tác tiếp đây." Tương Như không đáp, chỉ cần văn kiện rồi xem. Biết là Tương Như đang giận nê Liễu Di Ninh không nói gì nữa, quay người xám mặt bỏ đi. Sau khi về bộ phận R and D, chuyện đầu tiên cô ta làm là tới chỗ Quý Dĩ Ninh làm việc. "Dĩ Ninh, gài bẫy sau lưng không phải bản lĩnh gì hay ho, tôi khuyên cô sau này nên tập trung vào công việc đi. Dù sao thì cô có ba tháng thử việc đấy, nếu trong ba tháng này có chuyện gì ngoài ý muốn, cô không được làm nhân viên chính thức, cô thấy đúng không?"