Kiểu Nguyệt cũng phải một lúc sau mới hiểu ra, hình như vừa rồi mình đã không hiểu được ý của Tư Quân Nghê...
Sau khi ăn uống no đủ, họ nghỉ ngơi một lát rồi lại lần nữa lên đường, một mạch chạy như điên... Có lẽ là do bụng đã no, lại được chiêm ngưỡng một bàn thịt ngon thức ăn thịnh soạn, tuy không thành công ăn vào miệng nhưng trong lòng đã có cái để trông mong!
-
Phòng điều khiển.
"Lão Trịnh đúng là chịu chi thật, đạo cụ không gian trữ vật chất lượng cao cấp, ông ấy cũng chỉ có một cái thôi mà lại trực tiếp cho Tư Quân Nghê?"
"Một Thức Tỉnh Giả trị liệu có thiên phú cấp cao thì xứng đáng mà. Nhưng mà tự mình ăn lẩu, cho đồng đội ăn thanh năng lượng, lại còn làm cho đồng đội cảm thấy cô ấy là người siêu tốt, điểm này đúng là... chân truyền của Lão Trịnh."
"Kỳ quái, chúng ta đã thả nhiều Dị thú biến dị cản đường như vậy, sao mấy người của thành phố Yến Dương này đi qua bên cạnh chúng mà không thèm hó hé một tiếng, tính tình tốt vậy sao!"
"Tôi cũng đang thắc mắc đây. Vừa rồi tên ngốc to con kia còn dẫm phải đuôi con Hồng Tuyến Xà, kết quả con Hồng Tuyến Xà chỉ chửi một tiếng rồi dọn nhà đi? Mẹ nó, không phải lần trước nó còn đuổi tôi chạy khắp núi sao."
"Không thể để bọn họ thuận lợi như vậy được. So với đội ngũ thứ hai, khoảng cách bị kéo ra cũng quá lớn rồi!"
"Hay là tôi thả con Quỷ Diện Chu ra chơi với bọn họ một chút?"
"Sẽ không chơi quá trớn chứ, đây không chỉ đơn giản là Dị thú biến dị, đây là Yêu thú, lại còn đang ở trong trạng thái cuồng bạo."
"Không sao, năm người bọn họ lá chắn linh khí cũng chưa bị vỡ. Hơn nữa hôm qua tôi còn cho người rút túi độc của con Quỷ Diện Chu rồi, bây giờ nó chỉ là một con bọ lớn cứng hơn một chút thôi."
-
Tư Quân Nghê trên đường đi quả thật không hề nhàn rỗi. Cô gặp không ít Dị thú biến dị, cũng may là chúng không có địch ý gì. Cô thử giao tiếp một chút, tất cả chúng đều hữu hảo tránh đường. Tư Quân Nghê đột nhiên cảm thấy cái bản lĩnh trời sinh này của mình... ở thế giới này cũng vô cùng hữu dụng, thậm chí còn thực dụng hơn nhiều so với ở thế giới trước kia. Chỉ cần đối phương là Dị thú biến dị, thử giao tiếp một chút là hoàn toàn có thể không cần đánh? Vạn sự đều có thể thương lượng.
Cô vừa mới có suy nghĩ này đã bị vả mặt.
Khi cảm nhận được dao động năng lượng ở phía trước, Tư Quân Nghê vốn còn định giống như trước đây, nhanh chân chạy tới nơi để giao tiếp một chút, nhưng chỉ cách đó rất xa đã cảm nhận được một luồng khí tức bạo ngược, cuồng bạo. Căn bản không có cách nào giao tiếp.
Cho nên để cho chắc chắn, cô đứng tại chỗ chờ những người khác lại đây.
Không cần cô giải thích, Quỷ Diện Chu đã gầm lên một tiếng, nửa khu rừng đều bị kinh động.
"Làm sao bây giờ? Chúng ta đánh hay là đi đường vòng?"
"Vòng không được, nó đang đến đây."
Đồ Nghiêu Nghiêu giơ tay lên liền dựng ra vòm đất lớn của mình. Lần này Kiểu Nguyệt và Tiêu Ân Trạch đã có phòng bị, vội vàng lùi lại sang bên cạnh. Tư Quân Nghê và Lục Vũ thì đứng yên tại chỗ, dù sao mở một cái lỗ hổng nhỏ ra cũng có thể đánh được như thường. Chỉ là tầm nhìn có hơi bị hạn chế...
Kiểu Nguyệt thú hóa, Tiêu Ân Trạch cũng đã chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu, một lần nữa nắm lấy cây trường côn có thể co duỗi của mình, vẻ mặt nghiêm túc nhìn chằm chằm về phía trước. Đồ đạc trên người mỗi người tuy đều đã bị lục soát lấy đi, nhưng nếu bản thân vốn đã có vũ khí thì cuối cùng cũng đều được trả lại.
Chờ đến khi mọi người đều đã chuẩn bị sẵn sàng, sinh vật không rõ hình dạng phía trước cũng đã lao đến gần.
Tất cả mọi người đều bị cái tên xấu xí này làm cho hoảng sợ. Một con nhện siêu lớn cao chừng hai mét, mọc ra một khuôn mặt người bị vặn vẹo, trên mặt chi chít những hoa văn màu đen và mạch máu. Hai bên khóe miệng hận không thể rách đến tận thái dương, nó giận dữ nhìn mọi người. Nhưng tám cái chân của nó phảng phất như mỗi cái một ý, không cái nào phục cái nào, loạng choạng trái phải như đang đánh nhau, tốc độ tiến tới vẫn tương đối chậm.
Tiêu Ân Trạch thử ngưng tụ linh khí vào cánh tay, ném một tảng đá qua, trúng ngay bụng của Quỷ Diện Chu. Mắt thường có thể thấy được một cái hố nhỏ lõm vào.
Đồ Nghiêu Nghiêu nhận được tín hiệu, cùng với Lục Vũ phóng thích kỹ năng nện về phía Quỷ Diện Chu! Tư Quân Nghê cũng theo đó bổ thêm một đạo sát thương. Ba người liên tục công kích đã hoàn toàn chọc giận Quỷ Diện Chu, tám cái chân không còn loạng choạng trái phải nữa. Nó trực tiếp đồng loạt khuỵu gối rồi nhảy về phía trước!
Trông thì có hơi buồn cười, nhưng nó đã ngay lập tức húc văng Kiểu Nguyệt đang cản đường! Bất quá, Kiểu Nguyệt cũng đã thành công hấp dẫn được sự chú ý của Quỷ Diện Chu!
Nó tiếp tục hướng về phía Kiểu Nguyệt đang lăn lộn mà lao tới, định húc và giẫm chết cô bé, rồi ngao ngao kêu lên phun ra... không khí?
Tư Quân Nghê lập tức hiểu ra tại sao con quái vật xấu xí này lại đột nhiên xuất hiện. Thì ra là để cho nhóm mình luyện tập? Phương pháp huấn luyện của Long Vương Tiểu Đội đúng là đỉnh của chóp! Thực chiến là chân ái!
Cho nên cô cũng không vội dùng [Ngược hướng trị liệu thuật], ngược lại bảo Đồ Nghiêu Nghiêu dỡ vòm đất xuống, rồi từ trong không gian lấy ra thanh đao rỉ sét mà mình đã chi một khoản tiền lớn để mua.
"Nghê tỷ, chị làm gì vậy!" Lục Vũ muốn bắt lấy Tư Quân Nghê nhưng lại bắt hụt.
"Tên to xác này trông đáng sợ vậy thôi, chứ trên thực tế hành động cũng không nhanh nhẹn lắm, hẳn là người ta đặc biệt tìm cho chúng ta để làm đối tượng huấn luyện đó. Nắm lấy cơ hội đi!"
Tư Quân Nghê đại khái giải thích một câu, rồi vác đao xông lên! Ánh sáng hưng phấn trong mắt cô che cũng không giấu được.
"Tiểu nhện con, chị của mi tới đây! Xem đao! Nhận lấy cái chết!"