[[Phương Pháp Tu Luyện Cơ Bản của Phú Quý]: Hiệu suất cao gấp ba lần so với các phương pháp tu luyện thông thường hiện nay! Đỉnh của chóp! Mua là xong!]
Chỉ là cái này cũng quá đắt, tổng cộng cần đến 1,000,000 điểm! Một chuỗi số không dài ngoằng khiến Tư Quân Nghê đếm không xuể. Hiện tại số dư điểm của cô chỉ có 250,000. Cô vốn còn tưởng mình sắp thực hiện được tự do tài chính, không ngờ vẫn là chẳng mua nổi thứ gì. Đây còn là sau khi đã nhận được 150 vạn tiền thưởng lúc thức tỉnh, cộng thêm một chiếc thẻ ngân hàng do hiệu trưởng trường số 1 đưa, bên trong cũng có 100 vạn. Nếu không có khoản thu nhập này, còn nghèo hơn nữa!
Tư Quân Nghê đối với việc tiền bạc chuyển hóa thành điểm năng lượng, cụ thể là giá trị quy đổi, vẫn luôn không rõ ràng lắm. Cô còn đặc biệt hỏi xin Phú Quý một file PDF, để tìm hiểu cặn kẽ chi tiết. Kết quả phát hiện ra nó rất phức tạp, mỗi lần đều sẽ vì đủ loại nguyên nhân mà sinh ra biến hóa...
[Phú Quý à, tôi muốn cái phương pháp tu luyện cơ bản này, giảm giá một chút đi. Nói thế nào thì tôi cũng là khách hàng mới, không giảm giá thì không hợp lý đâu. ]
Phú Quý lập tức trả lời: [Oan cho tôi quá Ký Chủ ơi, người nhìn kỹ đi, đây đã là giá giảm rồi ạ! Bắt đầu từ năm nay, sếp của chúng tôi yêu cầu, món hàng quý giá đầu tiên mà Ký Chủ mua sắm trong cửa hàng đều sẽ được giảm giá! Cái viên thuốc nhỏ mà người mua buổi sáng, tôi còn chưa tính cho người đâu đấy. ]
Lúc này Tư Quân Nghê mới chú ý tới... quả thật có một cái nhãn giảm giá nhỏ. Cô lại càng hứng thú hơn với nó, một phương pháp tu luyện có giá gốc 10,000,000 điểm cơ mà! Chắc chắn là rất tuyệt.
[Không được, mi phải giảm giá cho ta thêm nữa, nếu không lòng ta không thoải mái. ]
Phú Quý bất đắc dĩ, mặc dù mới quen biết có hai ngày, nhưng nó đã hiểu sâu sắc tính cách của Ký Chủ. Để thúc đẩy đơn hàng này, chạy theo thành tích, Phú Quý đau lòng nhượng bộ một phần lợi nhuận của mình.
[990,000 điểm, nếu người không cần thì tôi cũng hết cách ạ. ]
[Thành giao. ] Tư Quân Nghê thấy có lợi là nhận ngay.
[Thành giao cái gì chứ, người không có nhiều điểm như vậy đâu ạ!]
[Thiếu trước. Danh dự của ta, con kiến đầu làng còn nghe nói qua, mi không cần phải lo lắng. ]
Phú Quý kinh ngạc đến mắt chữ A mồm chữ O. Sao Ký Chủ có thể bình tĩnh nói ra hai chữ "thiếu trước" như vậy chứ. Nó vừa định từ chối, Tư Quân Nghê lại mở miệng: [Ta trả thêm cho mi một vạn, mi có thể giữ lại làm tiền riêng!]
Phú Quý động lòng. Nó không trả lời, nhưng nút mua hàng lại sáng lên!
Tư Quân Nghê trực tiếp nhấn vào mua sắm, nhận được một tấm thẻ nhỏ trong suốt. Đương nhiên, số dư điểm ở đó cũng biến thành số âm.
[Hãy dán nó lên trán, phương pháp tu luyện sẽ tự động truyền cho người. ]
Phú Quý vốn còn đang có chút vui vẻ vì kiếm được tiền riêng, nhưng nghĩ lại mới thấy, một vạn điểm năng lượng này... vốn dĩ là do chính nó đã bù lỗ để giảm giá. Bây giờ tương đương với việc một xu không kiếm được, còn để cho Ký Chủ mua trả góp...
Tư Quân Nghê đặt tấm thẻ lên trán, lại cảm nhận được một cảm giác sọ não như sắp bị căng nứt ra, sau đó cô bắt đầu không tự chủ được mà điều tức, vận chuyển theo phương pháp trong khẩu quyết tu luyện. Linh khí xung quanh nhanh chóng ùa tới, hội tụ vào trong cơ thể Tư Quân Nghê rồi dần dần dung nhập vào.
Cảm giác trải nghiệm hiện tại của cô không tệ chút nào, sọ não không còn căng nữa, nhưng trên người phảng phất như mỗi một thớ thịt, mỗi một tế bào đều đang nhảy múa duỗi tay ra, không ngừng gào thét: "Cơm cơm! Đói đói! Ha ha!"
Tuy trong cơ thể đã hội tụ một lượng lớn linh khí, nhưng hoàn toàn không đủ cho lũ trẻ này ăn. Tư Quân Nghê tiếp tục nỗ lực vận chuyển công pháp, cố gắng hấp thu linh khí để cho lũ trẻ ăn cơm.
Cảm giác này rất huyền diệu, không những không cảm thấy mệt mỏi mà ngược lại còn có một cảm giác vui sướng, cơ thể ngày càng thả lỏng, thoải mái đến tận từng sợi tóc. Cảm giác đối với xung quanh cũng trở nên rõ ràng hơn rất nhiều. Hơi thở cũng thông thuận hơn, phảng phất như có thể cảm nhận được các loại dao động năng lượng xung quanh.
Tư Quân Nghê lập tức hiểu ra mình hẳn là đã lên đến bậc một.
Chỉ là điều này có chút khác biệt so với thường thức và nhận biết thông thường của thế giới này. Từ lúc thức tỉnh đến khi thăng lên bậc một, theo ghi nhận hiện tại, người dùng thời gian ngắn nhất cũng phải mất ít nhất 10 ngày.
Tư Quân Nghê mở mắt ra nhìn điện thoại, lúc này mới qua có ba tiếng đồng hồ. Hợp lý không?
Hợp lý! Vừa có thiên phú lại vừa có hack! Sướng là được, chị đây chính là đỉnh của chóp.
-
Tư Quân Nghê vốn định thử lại cảm giác tu luyện sau khi đã thăng cấp, nhưng cô phát hiện việc hấp thu linh khí đã đạt đến một giới hạn. Xương cốt, huyết nhục, tế bào trong cơ thể... lũ bảo bối nhỏ này đã ăn no rồi! Chúng căn bản không thèm mở miệng nữa. Nếu tiếp tục tu luyện ngược lại sẽ có cảm giác hơi đau đớn, vì vậy cô đã kịp thời dừng lại.
Sau khi hiểu ra, Tư Quân Nghê đột nhiên phát hiện... trên người mình có mùi vừa hôi vừa tanh. Cô cúi đầu nhìn xuống thì thấy mỗi lỗ chân lông đều đang trào ra không ít bùn đen, quần áo cũng dính nhớp nháp vào người...
Tư Quân Nghê ghê tởm liếc mắt đi chỗ khác rồi nhanh như chớp chạy đi tắm rửa. Sau khi dùng sức kỳ cọ vài lần, cô mới cảm thấy mình đã một lần nữa trở nên trắng nõn, toàn thân đều thơm ngát.
Nói ra cũng thật kỳ diệu, Tư Quân Nghê và "Tư Quân Nghê" nguyên bản không chỉ có tên họ giống nhau mà dung mạo cũng y hệt. Tại sao lại như vậy... Tư Quân Nghê nghĩ không ra, cho nên... thôi kệ. Trời đất bao la, ăn cơm là lớn nhất. Cô trước sau vẫn luôn cho rằng trên thế giới này, ngoại trừ cái chết ra, không có bất kỳ việc gì quan trọng hơn việc ăn cơm.