Chương 27

Trò Chơi Cầu Sinh: Thiên Kim Thật Từng Lăn Lộn Trong Tu Tiên Giới

Thanh Cửu Bất Độ 19-07-2025 00:41:03

Cả con phố đồ cổ đều là những món cùng loại khí tức như vậy, Mặc Kinh Vũ mất sạch hứng thú, dứt khoát rời khỏi đó cùng hai bảo bối, trở lại việc chính. Cô tới cửa hàng xe cũ, chọn một chiếc xe van năm sao bản kéo dài, đã qua sử dụng nhưng còn rất mới, ghế sau có ba hàng. Chốt xe xong, Mặc Kinh Vũ gọi thợ tới tháo bỏ hai hàng ghế sau cùng, thay bằng cửa sổ xe một chiều. Tổng cộng tốn khoảng 60. 000 tệ. Cô mở cửa xe để U Bảo và Tây Bảo ngồi vào hàng ghế thứ hai. Trong xe không lắp ghế an toàn cho trẻ em, vì với cô, còn không bằng tấm chắn lực tinh thần của mình. Sau khi đóng cửa sau, cô ngồi vào ghế lái. Đã mấy trăm năm không cầm lái, lúc đầu còn hơi lúng túng. Chạy một đoạn ngắn mới dần tìm lại cảm giác. Nhìn đồng hồ, đã năm giờ chiều. Xem ra hôm nay phải ở lại Vân Thành qua đêm rồi. Cô đỗ xe ven đường, lấy điện thoại ra liên hệ với tổng quản kho của chợ giao dịch lớn ở Vụ Sơn, thuê tạm một nhân viên quản lý kho để tiếp nhận hàng hóa mà cô đã đặt mua. Sau đó, những món hàng lớn và số lượng nhiều, cô trực tiếp yêu cầu các cửa hàng giao tới kho hàng tại chợ giao dịch. Gác máy xong, cô khởi động lại xe van. Không cần quay đầu lại, cô cũng biết hai đứa nhỏ tuy rất tò mò với xe mới, nhưng ngoan ngoãn không chạy loạn, chỉ mở to đôi mắt tò mò nhìn xung quanh, nhiều lắm cũng chỉ dịch chuyển chỗ ngồi một chút. Ngoan quá! Mặc Kinh Vũ mỉm cười, lái xe đưa hai bảo bối tới tầng một nhà hàng Quảng Ký của trung tâm thương mại lớn nhất Vân Thành để ăn tối. Nhà hàng Quảng Ký nổi tiếng với các món ăn giữ được hương vị nguyên bản và giàu dinh dưỡng, rất thích hợp cho trẻ nhỏ. Xe van đỗ dưới tầng hầm trung tâm thương mại, Mặc Kinh Vũ dắt hai đứa nhỏ lên thẳng nhà hàng Quảng Ký. Lần này cô yêu cầu phòng riêng, bởi giờ ăn người đông như kiến, cô chẳng muốn bị nhìn chằm chằm. Món ăn ở Quảng Ký được dọn lên khá nhanh, hương vị lại ngon, đến mức U Bảo và Tây Bảo đều ăn thêm một bát cơm. Ăn no uống đủ, ba mẹ con lên tầng hai khu hàng tiêu dùng, đi thẳng tới cửa hàng đồ trẻ em, chọn một chiếc xe đẩy đôi cỡ lớn, định để cả hai bảo bối cùng ngồi cho cô đẩy. Hôm qua cô sơ suất, cứ bế Tây Bảo mãi, còn U Bảo thì bị kéo đi suốt, đến khi đôi chân nhỏ của bé run lẩy bẩy cô mới phát hiện ra, trong lòng không khỏi xót xa. U Bảo có vẻ đã quen nhẫn nại, cũng không biết mở miệng xin giúp đỡ như người lớn. Đây không phải là thói quen tốt. Không biết trước kia bé đã trải qua chuyện gì, nhưng về sau cô sẽ từ từ giúp con thay đổi. Thanh toán xong, Mặc Kinh Vũ bế hai bé đặt vào xe đẩy. Kích cỡ vừa khít, hai bé gầy gò, rõ ràng đã bốn tuổi mà trông như trẻ lên ba. Nghĩ đến điều này, cô liền đẩy xe đến khu sữa bột, chọn hai loại sữa công thức cao cấp giàu dinh dưỡng, mỗi loại lấy 100 hộp, định bù lại phần dinh dưỡng thiếu hụt. Cô nhân viên cửa hàng hơi sững người, thầm nghĩ: Không phải là tới lấy hàng sỉ đấy chứ? Trời ơi, khách quý đây rồi! Cô ta lập tức nở nụ cười dịu dàng hơn, thấy Mặc Kinh Vũ chỉ có một mình, còn ân cần nhắc nhở: "Chị ơi, chị mua nhiều sữa như vậy có thể đem hóa đơn xuống quầy dịch vụ tầng một để đăng ký giao hàng tận nơi." Mắt Mặc Kinh Vũ sáng rực lên: "Thật à? Đây là dịch vụ của riêng cửa hàng hay cả trung tâm thương mại đều có?" "Chị đã mua vượt quá 10. 000 tệ rồi, miễn là là hàng trong trung tâm thương mại thì đều được giao tận nơi ạ." Nghe vậy Mặc Kinh Vũ rất hài lòng: "Ừm, để lát nữa tôi mua xong hết rồi làm thủ tục luôn, phiền các bạn mang sữa tới quầy dịch vụ giúp tôi." "Dạ vâng, chị đi thong thả, hẹn gặp lại ạ!" Rời cửa hàng trẻ em, Mặc Kinh Vũ đẩy xe đưa hai bé tới siêu thị tầng một, trực tiếp tìm quản lý để đặt hàng. Trong đơn có 500 thùng giấy vệ sinh, 100 thùng băng vệ sinh, bột giặt và nước giặt mỗi thứ 100 thùng, sữa tắm và dầu gội đầu mỗi thứ 100 thùng, kem đánh răng và bàn chải mỗi thứ 50 thùng, khăn tắm đủ cỡ 30 chiếc, ấm nước nhỏ và bình giữ nhiệt đủ loại 50 cái, hai bộ đầy đủ dụng cụ bếp dùng cho nhà thuê, bếp năng lượng mặt trời 100 cái...