Bị Câu Nhầm Hồn, Ta Dẫn Hầu Gia Dọn Sạch Kinh Thành Rồi Đi Lưu Đày
Loan Kính10-10-2025 07:03:09
Lời nói của nàng không lớn nhưng lại như tiếng sấm vang rền, nổ tung trong không gian yên ắng của chính đường.
Vừa dứt lời, sắc mặt các vị tẩu tẩu lập tức đại biến, như thể trời giáng sét giữa trời quang.
Tứ tẩu Tầm Nhược Thu bỗng bật dậy, đôi mắt phượng mở to, ngập tràn vẻ không thể tin nổi mà phản bác.
"Sao có thể như vậy được? Định Quốc Công phủ chúng ta bao đời trung liệt, vì Đại Yến lập bao công lớn! Đương kim Thánh thượng chẳng phải là ca ca ruột của Lung Nhi sao? Hôm nay Lung Nhi còn vừa vào cung chuyện trò cùng hoàng thượng nữa mà."
"Lung Nhi, Kinh Hạc thật sự đã nói với muội những lời đó sao? Muội không được lừa chúng ta đấy nhé."
Lời của Tầm Nhược Thu vừa dứt, mấy vị tẩu tẩu khác cũng vội vàng phụ họa, khuyên Tân Lung đừng nói những điều vô căn cứ.
"Lung Nhi, muội nói đùa với bọn ta phải không? Kinh Hạc thật sự bảo như vậy sao?"
"Có khi nào muội nghe nhầm không? Hoàng thượng sao có thể tịch biên nhà ta chứ? Căn bản là không có lý do gì cả!"
Những nữ nhân hiền lành, trung hậu và tận tâm này quả thực khó mà tưởng tượng nổi sự bạc bẽo và thủ đoạn của hoàng tộc.
Không có lý do?
Vậy thì cứ bịa một lý do.
Tân Lung bình tĩnh đáp: "Kinh Hạc từ quân doanh vượt nghìn dặm trở về, chắc chắn là đã phát hiện điều gì đó, nên mới vội vã nói với ta như vậy."
Nàng ngừng lại một chút, rồi tiếp lời: "Huynh ấy còn dặn ta bảo các tỷ, hãy mau chóng thu dọn toàn bộ châu báu, trang sức và những vật có giá trị trong phòng, mang hết về phòng huynh ấy."
"Huynh ấy sẽ tìm cách giấu đi mang theo, tránh để người đến tịch biên cướp mất."
Vừa dứt lời, chính đường lặng đi như tờ.
Các vị tẩu tẩu đều sững sờ, đưa mắt nhìn nhau, không ai thốt được nên lời.
Bên ngoài cửa sổ chạm hoa, bóng đêm càng thêm dày đặc. Ánh nến trong chính đường chập chờn lay động, chiếu lên gương mặt đang lo lắng bất an của mọi người, như phản chiếu tâm trạng ngổn ngang trong lòng họ lúc này.
Mùi trầm hương vẫn phảng phất giữa không gian nhưng chẳng thể xoa dịu được bầu không khí đang căng thẳng đến cực độ.
Các vị tẩu tẩu đều chau mày, ánh mắt ngập tràn nghi hoặc và không thể tin nổi.
Họ liên tục nhìn nhau, như đang cố xác nhận xem có phải mình nghe nhầm hay không.
Thế nhưng lý trí lại không ngừng nhắc nhở họ: sự trở về vội vã của Tiêu Kinh Hạc, hoàng thượng triệu kiến giữa đêm khuya, ... Tất cả đều bất thường một cách đáng ngờ.