Bị Câu Nhầm Hồn, Ta Dẫn Hầu Gia Dọn Sạch Kinh Thành Rồi Đi Lưu Đày
Loan Kính10-10-2025 07:03:10
Hắn thường xuyên chinh chiến nơi xa, ít khi tiêu pha. Mọi tài sản trong phủ đều giao cho vị đại tẩu đứng đầu cai quản.
Tân Lung có chút bất ngờ.
Hắn vậy mà lại đem toàn bộ "gia sản" của mình nói cho nàng biết.
Thật là... thành thật quá mức.
Khiến người ta không nhịn được mà thấy buồn cười.
Nàng khẽ cong môi: "Hoàng đế chẳng bao lâu nữa sẽ đến tịch biên nhà các ngươi, chúng ta không thể rút dây động rừng. Những ruộng đất cùng lãnh địa ấy giờ cũng không thể bán được nữa, chúng ta chỉ có thể gom hết tài vật trong phủ thu vào không gian thôi."
Tiêu Kinh Hạc gật đầu đồng ý.
Hắn trầm ngâm một lát.
"Vậy ta đi gọi mấy vị tẩu tẩu tới, bảo các nàng thu dọn tài vật của mình trước."
Tân Lung khẽ gật đầu, tỏ ý không dị nghị.
Tiêu Kinh Hạc xoay người đi đến bên cửa, những ngón tay thon dài khẽ chạm vào tay nắm cửa bằng gỗ điêu khắc tinh xảo.
Nhẹ đẩy một cái.
Cửa mở ra.
Ngoài cửa, đứng sẵn sáu nữ nhân. Chim sa cá lặn, mỗi người một vẻ, thân hình đủ loại, có phong thái riêng biệt.
Thế nhưng tất cả đều nín thở, thần sắc chăm chú nhìn thẳng vào hắn.
Không khí lập tức đông đặc lại.
Một sự lúng túng khó nói thành lời lan khắp trong không khí.
Sáu vị tẩu tẩu, vậy mà toàn bộ đều đang... nghe lén sau cửa!
Bị bắt tại trận, các nàng đều hơi đỏ mặt.
Lúc nãy lời trò chuyện trong phòng, họ nghe được lác đác đôi chút, hình như là đang bàn chuyện tiền bạc, của cải.
Đáng lẽ đêm nay trong Tiêu phủ phải yên tĩnh như thường lệ.
Nào ngờ vì cả nhà đều tụ tập trong sân, mà trở nên náo nhiệt lạ thường.
Trước đó, sau khi Tiêu Kinh Hạc và Tân Lung đóng cửa phòng, đám trẻ con cùng luyện võ với Sở Hương Việt cũng vừa hay nhìn thấy cảnh Tiêu Kinh Hạc rút kiếm đối đầu với Tân Lung, lập tức chạy đi kể lại cho mẫu thân mình nghe.
Mấy vị tẩu tẩu vừa nghe xong, sợ Tiêu Kinh Hạc thật sự xung đột với Tân Lung, liền vội vã kéo nhau ra xem tình hình.
Nhưng vì cửa đóng chặt, không tiện đường xông thẳng vào, đành tụ lại bên ngoài lén nghe ngóng.
Chẳng ngờ lời còn chưa nghe rõ bao nhiêu, Tiêu Kinh Hạc và Tân Lung đã đẩy cửa bước ra.
Nhìn sắc mặt của hai người, hình như là... đã làm hòa rồi?
"Vừa hay mọi người đều ở đây, ta có chuyện muốn nói."
Tiêu Kinh Hạc chủ động phá tan bầu không khí tĩnh lặng.
Giọng hắn vang lên, có phần nghiêm nghị. Khác hẳn với dáng vẻ lười biếng, phóng khoáng thường ngày.