Chương 6: Tin tức

Ta Dùng Ba Câu Nói Dọa Khóc Toàn Tinh Tế

Vi Ngã Vô Tửu 28-06-2025 21:45:41

Hành động của quản lý viên làm cho toàn bộ mọi người trong phòng phát sóng trực tiếp phải bật cười, nhờ đó mà giảm bớt cảm giác căng thẳng. Đoạn nhạc đệm nhỏ này cũng cho thấy Tà thần có sức hút mạnh như thế nào đối với người xem. Nước trong bồn tắm biến thành máu chính là cảnh tượng đầu tiên của tập này, nam chủ kinh hoàng tỉnh giấc, khi anh ta nhìn xuống lần nữa thì mọi thứ đã trở lại bình thường. Da đầu quản lý viên đột nhiên tê dại, cô ấy dùng tốc độ nhanh nhất thoát khỏi phòng phát sóng trực tiếp, trong lòng thầm nhủ bảo sao có nhiều người bình luận như thế, bọn họ đều đang bị dọa khóc đó!! Nhưng một lúc sau, cô ấy liên tục chà sát hai tay, trong lòng hơi rục rịch muốn xem tiếp. Đó là tác phẩm gì vậy! Cô ấy không nhịn được tò mò, cho nên quyết định quay lại phòng phát sóng trực tiếp - nhưng đã nhớ phải đổi sang một cái tên khác. Nhiều người xem như thế, chắc là... phải là một tác phẩm rất hay nhỉ? Sau đó, cô ấy liên tiếp chứng kiến những cảnh tượng vượt quá nhận thức của mình. Ngao Thanh Tuyết hơi xấu hổ, thực ra cô ấy có thể nhìn thấy quản lý viên vẫn đang quan sát trong phòng phát sóng trực tiếp của mình, cho nên cô ấy không dám nói linh tinh gì cả. Nội dung tập thứ hai của bộ Tà thần này, nói ngắn gọn chính là "Huyết tinh quỷ dị". Sau khi phát hiện nữ chủ không bình thường, nam chủ không những không trực tiếp vạch trần, mà còn tiếp tục hưởng thụ tuần trăng mật với cô ta trong lâu đài cổ. Anh ta chứng kiến rất nhiều điều kì lạ xuất hiện trong lâu đài. Mèo hoang trong hoa viên mỗi ngày đều bị mất tích. Tiếng đàn dương cầm đột nhiên vang lên mà khi tới nơi thì không có ai ở đó. Lúc hai người ăn tối dưới ánh nến, trên lầu truyền đến tiếng trẻ con cười khanh khách, tiếng chạy nhảy và tiếng ăn mừng đám cưới phát ra từ máy hát ở tầng trên, nhưng khi đi ngó thử thì lại lần nữa trống không. Rõ ràng đã cùng nhau ăn cơm, nhưng nam chính vẫn luôn nghe thấy tiếng than thở đói bụng của nữ chính, có khi mơ mơ màng màng nghe thấy âm thanh nhai nuốt thứ gì đó... Những chi tiết khủng bố này đối với Thượng Kinh Nhạn mà nói thì chỉ đơn giản là múa bút thành văn, để cho khán giả tinh tế phải lóa mắt một phen, cái gì gọi là "lâu đài cổ kinh hồn". [Nếu đổi lại là tôi thì chắc hiện tại đã suy nhược thần kinh mất rồi... ] [Nam chủ thật dũng cảm, như thế rồi mà còn không chạy nữa??] [Cái đó... Tôi đoán là, chắc là anh ta muốn ở lại để nhìn xem rốt cuộc người yêu của mình đang bị sao nhỉ... ] Phòng phát sóng trực tiếp lập tức im lặng một lúc, Ngao Thanh Tuyết ngẫm nghĩ cũng cảm thấy tâm trạng phức tạp, nếu đoán không sai thì người bạn gái ấy hẳn là đã chết trong vụ tai nạn kia rồi, sau đó mới bị tà thần chiếm lấy thân thể. Nhưng nam chính vẫn còn ôm theo một tia hy vọng le lói, đây mới chính là chỗ khiến cho người xem cảm thấy đau lòng nhất. [Nếu là phim ngắn như bình thường thì hẳn là nên nhìn lại xem người nam chính yêu rốt cuộc là ai nhỉ, nhưng đến lúc này rồi thì... ] [Khụ khụ,"Kinh Nhạn Mọi Người" đúng là một vị Trúc Mộng sư có phong cách kỳ lạ... ] [Nói như thế nào nhỉ, đúng là người cũng như tên, khiến cho người ta cảm thấy kinh hoảng... ] Ngày hôm ấy, nam chính với nữ chính cùng nhau ra biển chơi, trên đường đi nghe được một số tin tức trên radio. Trong tin tức có nói tới, tháng trước căn cứ thí nghiệm nào đó bị phá hủy một cách khó hiểu, sau đó có một số sinh vật thực nghiệm đã trốn thoát. Đề nghị mọi người chú ý, những sinh vật ấy có trí lực rất cao, am hiểu lừa gạt người khác và chuyên ăn những động vật nhỏ... Tin tức còn chưa nghe hết, bởi vì lúc này nữ chính đã mỉm cười tắt đi rồi: "Sao lại là mấy tin tức không thú vị này chứ? Anh yêu, nghe nhạc với em nhé." Cô ta chọn một bài tình ca ngọt ngào. Bởi vì chất lượng âm thanh không tốt nên có một số chỗ bị đứt quãng, truyền ra âm thanh sàn sạt. Trong tác phẩm nghệ thuật, mỗi một thông tin nhỏ đều có ý nghĩa của nó, giống như đột nhiên xuất hiện một khẩu súng, thì cây súng này chắc chắn sẽ được dùng đến ở nửa sau của tác phẩm. Do đó khán giả cũng nhanh chóng đoán ra được, cái gọi là "sinh vật thực nghiệm" kia chính là nữ chính, hoặc ít nhất cũng có quan hệ gì đó với nữ chính! Nữ chính hàm ý cười, nam chính nhìn chăm chú vào đôi mắt đen nhánh của cô ta, hầu kết chợt lăn, căng thẳng gật đầu. [A a a cái này là có ý gì đây? Nữ chính nhận ra rồi hả!] [Ôi trời, chuyện này đáng sợ thật đấy, người luôn sớm chiều ở chung với mình vào một thời điểm nào đó mà mình không biết đã bị một "thứ" khác thay thế, nhưng ngay từ lúc đầu bạn chưa từng phát hiện ra, hơn nữa còn cùng đi hưởng tuần trăng mật với nó... Mà sau khi phát hiện bạn lại giả vờ không biết gì, nhưng bây giờ nó đã biết được là bạn đang giả vờ rồi... ] [Da gà của tôi nổi hết lên rồi này. ] [BGM bây giờ đang phát chính là một bài tình ca kinh điển, thế mà tôi lại cảm thấy lông tơ dựng đứng hết này. ] [Kích thích thật đấy! Tình huống hiện tại là nam chính biết nữ chính không phải là nữ chính ban đầu, nữ chính biết nam chính đã biết bí mật của mình, nam chính cũng đoán được nữ chính đã biết anh ta biết bí mật của cô ta, vậy thì bộ phim này nên dừng lại ở đây rồi!] [Giống như sự yên bình trước cơn bão vậy... ] Hai người bọn họ nhìn nhau mà không nói gì thêm, sau đó cùng nhau đi tới bên bờ biển. Phong cảnh bãi biển đẹp như tranh vẽ, mặt nước màu xanh lam, bờ cát màu vàng kim cùng với những chú hải âu trắng, nhìn thoáng qua thì thấy rất tuyệt. Nam chính cầm theo một cái xô đi nhặt vỏ sò, anh ta chợt nhìn thấy một cái vỏ sò rất đẹp mắt, nhưng còn chưa kịp nhặt lên thì nó đã bị nước biển cuốn trôi đi mất. Anh ta bất giác cảm thấy hơi thất vọng - căn cứ vào những bộ phim mà bọn họ đã xem trước đây, chắc chắn "bạn gái" anh ta rất thích đi nhặt vỏ sò với ốc biển. Đúng lúc này, một âm thanh vang lên. "Anh muốn nó à?" Nữ chính nhìn nam chính, người sau hơi sửng sốt. Nữ chính cười tươi nói: "Em cho phép." Bên phía phòng phát sóng trực tiếp, Ngao Thanh Tuyết còn đang tưởng lại là một cảnh tượng kinh hoàng nữa cho nên nhanh chóng che mắt, vậy mà không ngờ lại trông thấy một cảnh tượng thần kỳ - Nữ chính búng tay một cái, toàn bộ nước biển ở nơi đó đột nhiên nổi lên từng đợt bọt sóng màu trắng, sau đó tách ra hai phía, những làn sóng xanh dâng lên ngập trời. Giống hệt như Moses chia tách biển cả ở trong thần thoại, nước biển ngoan ngoãn để cô ta điều khiển, phía sau là những con hải âu đang chao lượn hót vang. Mà sau khi nước biển rút đi, vỏ sò kia lập tức hiện ra trên bãi cát. Nam chính nhìn thấy vậy thì ngây người, nữ chính nắm tay anh ta đi tới, nhặt vỏ sò lên đặt vào trong lòng bàn tay của anh ta: "Những thứ mà anh muốn, chỉ cần em cho phép, anh đều có thể lấy được." [Mẹ nó, sao lại thế, tự dưng lại bị làm cho rung động mất rồi. ] [Đừng lừa tôi yêu đương với tà thần mà!] [Mọi người bĩnh tĩnh một chút đi! Cô ấy chính là một con quái vật đáng sợ đấy!] [Sau khi tôi cố gắng thuyết phục chính mình rằng đây là một bộ phim kinh dị thì đột nhiên bị ngọt đến ngây người. ] [Đáng ghét! Có năng lực như thế sao không quay phim tình yêu chứ?] [Tôi cảm thấy cũng không phải là chuyện tốt lành gì, mọi người không nghe thấy nữ chính nói gì à,"chỉ cần em cho phép", nếu đối phương muốn tự do liệu cô ấy có cho không... ] Tâm tình của nam chính bị rung động, Ngao Thanh Tuyết có thể mơ hồ tưởng tượng ra được cảm giác của anh ta lúc này: Nếu như, nếu... Tà thần thật sự không tệ như thế thì sao? Nhưng màn hình vừa chuyển cảnh, cô ấy lập tức hiểu rõ mình thật sự rất ngây thơ. Hai người cùng nhau ăn cơm trên bãi biển. Nữ chính mang bánh kem do mình tự làm ra, khiến cho nam chủ có ảo giác giống như phạm vi của lâu đài cổ đã được mở rộng ra tới bên ngoài, anh ta cắt xuống một cái, bánh kem nguyên bản là màu sắc đẹp mắt lập tức biến thành máu chảy đầm đìa, trên đó là một miếng thịt còn dính lông chim màu trắng. Nam chính lập tức nôn ra. [Mẹ nó! Tôi đột nhiên phát hiện, lúc nãy còn có nhiều hải âu như vậy mà bây giờ đã biến mất hết rồi!] [A a đúng thật này! Biến mất lúc nào vậy?] [Không rõ lắm, sau khi xem xong lại tua ngược về xem kỹ hơn thì hơn mới biết được, nhưng có thể xác nhận là chúng nó đang ở trong bụng của nữ chính rồi... ] [Vậy những đồ ăn mà trước đó nam chính đã ăn cũng... ?] "Anh yêu, anh làm sao vậy?" Trong góc nhìn của nam chính, nữ chính vừa hỏi, vừa cầm lấy một cái đầu chim bỏ vào miệng, còn phát ra âm thanh răng rắc nhai nuốt, máu tươi chảy xuống khóe miệng của cô ta lại lập tức bị khăn ăn màu trắng lau đi. "Hai người vào đây bằng cách nào? Sắp có sóng thần rồi, du khách không được ở lại trên bãi biển này!" Nhân viên tuần tra là robot đi tới hô lên. Sắc mặt nam chính tái nhợt đứng dậy, vừa đúng lúc, anh ta không phải ăn cái bánh kem kia nữa, cho dù lúc này nó trong mắt anh ta đã trở lại bình thường như ban đầu. "Sóng thần à..." Nữ chính nhìn về phía mặt biển nơi chân trời, giống như thở dài lại cảm thán nói, giọng điệu lưu luyến. Nhân viên tuần tra bực bội không hiểu vì sao hai người này có thể đi qua trạm kiểm soát để đến đây được, Ngao Thanh Tuyết đột nhiên nghĩ ra: "A, nữ chính chắc là có năng lực mê hoặc người khác nhỉ, lúc đó nhân viên tuần tra với người bán vé bị cô ta nhìn thoáng qua một cái đã lập tức cho hai người vào rồi..." Cô ấy có dự cảm thứ gì đó có năng lượng cao trong cốt truyện sắp xuất hiện rồi, quả nhiên, buổi tối hôm đó, nửa đêm nữ chính đột nhiên ngồi dậy. Cô ta khác hoàn toàn so với ban ngày, lúc này cả người cô ta tỏa ra khí thế khác biệt. Cô ta mở mắt ra, bên trong ngoài lòng trắng là mấy con ngươi lồng ghép vào nhau giống như mắt kép vậy! Cô ta chậm rãi quay đầu, ngón tay tái nhợt nhẹ nhàng vuốt ve trên cổ của nam chính đang ngủ say bên cạnh. Cuối cùng cũng đến bước này rồi sao? Nữ chính muốn ra tay rồi à? Trái tim của khán giả đồng loạt bị treo lên. Bên ngoài lâu đài cổ là những tiếng ồn ào chấn động, sấm sét ầm ầm bổ xuống, sau đó là âm thanh của gió lốc hòa lẫn với âm thanh của sóng biển. Nhưng một lúc sau, nữ chính vẫn quyết định thu tay lại. Cô ta dường như cũng đang mơ màng tự hỏi vì sao mình lại không giết anh ta, cô ta nhìn chằm chằm vào bàn tay của chính mình một lúc, hình như nghĩ ra được cái gì đó mà khẽ mỉm cười. Cô ta đứng dậy đi xuống lầu, trên người chỉ mặc một lớp váy trắng mỏng manh bước tới đẩy cửa chính lâu đài cổ ra, mưa gió bên ngoài nhanh chóng rơi xuống mặt, xuống người. Cách đó không xa chính là bờ biển, nữ chủ để chân trần đi trên mặt đất, bước từng bước đi tới bãi biển - * Cùng lúc đó, trên trang web Thường Thanh Thanh, số phiếu bình chọn cho Tà thần không ngừng gia tăng, rất nhanh đã lên tới vị trí thứ 90 rồi. 100 vị trí đầu tiên trên bảng danh sách chính là một giới hạn. Lúc trước thuận theo độ hot của lượt tìm kiếm mà tiến tới được vị trí thứ nhất trên bảng hot search cũng chỉ là một chút ồn ào nho nhỏ, sau hai giờ lại bị hạ xuống. Nhưng có thể nằm trong 100 danh sách đầu tiên thì lại khác, thông thường thì những chủ đề hoạt động có quy mô như này, có thể lấy được vị trí trước 100 đã có thể ký hợp đồng với một vài trang web nhỏ rồi. Mà nếu có người có thể thể hiện tài năng của mình trong những hoạt động như thế này vài lần thì có thể ký hợp đồng với trang web lớn như Thường Thanh Thanh. Thượng Kinh Nhạn là một người mới trong giới Trúc Mộng sư nửa đường mới xen vào mà đã có thể đến được vị trí này khiến cho một số người phải chú ý đến. Tinh hệ lưu đày, V061 tinh. "Sư phụ ơi, gần đây con xem được tác phẩm của một người mới trong giới Trúc Mộng sư, tác phẩm đó rất thú vị, người có muốn xem thử không ạ?"