Chương 49

Thiên Kim Thật Lấy Mỹ Thực Bình Định Giới Giải Trí

Ngư Côn Tử 10-06-2025 22:29:42

Khóe miệng Chu Mộng giật giật, suýt nữa chửi ra miệng. Mao Lị thì dịu dàng bước tới cạnh Vệ Nhất Kỳ, vỗ vai cậu ta: "Hậu sinh khả úy." Vệ Nhất Kỳ được khen mà sướng rơn. Phân nhóm xong, mọi người bắt đầu tản ra làm nhiệm vụ. "Những thứ chạy trên mặt đất" dĩ nhiên là gia cầm, Đường Kiều Kiều và Thẩm Lương cùng đi vào trong làng, hy vọng tìm được gì đó. Thẩm Lương rầu rĩ bước đi trên con đường đất trong làng, hai bên cửa nhà dân có mấy cụ già và trẻ con đang ngồi hóng mát, nhìn hắn ta chẳng khác gì đang xem thú trong rạp xiếc. Hắn ta lần nữa chửi thầm mình, đầu óc chắc bị ngấm nước mới đồng ý tham gia chương trình này. Đã thế, Đường Kiều Kiều còn hùng dũng đi trước hắn ta, lúc nào cũng giữ khoảng cách hơn một mét. Cớ gì hắn ta phải đi theo sau cô, trông cứ như trợ lý theo đuôi vậy. Không được, phải tự mình tìm nguyên liệu nấu ăn! Vừa lúc Thẩm Lương lấy lại khí thế, phía trước bỗng vang lên một trận náo động, Đường Kiều Kiều cũng tò mò dừng lại. "Có ai không! Mau ra bắt heo!" "Heo chạy ra rồi! Mau chặn nó lại, chặn lại! Nó chạy sang bên kia rồi!" Đúng lúc đó, một con heo hồng nhạt lao vù về phía bọn họ, phía sau có bốn năm người dân đang đuổi theo. Người quay phim đi theo quay cũng không nhịn được thốt lên: "Mẹ nó." Đường Kiều Kiều tròn mắt nhìn con heo đang chạy như điên, ngơ ngác không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Thẩm Lương thì chưa từng thấy cảnh tượng nào như vậy, chân mềm nhũn, ngay lập tức nép sang một bên. Con heo bị hoảng, chạy loạn khắp nơi, làm ai nấy cũng hoảng hốt tránh né. Đường Kiều Kiều cũng định tránh theo phản xạ, nhưng con heo như thể cố tình nhằm vào cô, cứ nhất quyết chạy về phía cô. "Này cô gái, giúp đỡ chút đi!" Một phụ nữ trung niên trong đám người đuổi heo hô lên. Đường Kiều Kiều liếc nhìn, chẳng phải là người phụ nữ lái máy cày cho mình đi nhờ hôm qua sao? Thôi được, người ta có ơn với mình, mình phải trả ơn. Cô không chạy nữa, nhìn quanh một vòng rồi nhặt lấy cái chổi bị vứt dưới đất, huơ loạn xạ hòng đuổi con heo quay đầu lại. Nhưng con heo này dường như không sợ người, cứ nhắm hướng cô mà lao tới. Đường Kiều Kiều đuổi riết rồi phát bực, ném luôn cái chổi, canh đúng lúc tóm lấy hai chân trước của con heo, mạnh tay nhấc bổng nó lên khỏi mặt đất. Con heo "eng éc" kêu loạn, hai chân sau đạp lung tung. "Xem mày còn chạy đi đâu!" Đường Kiều Kiều vật được con heo xong thì thở phào, nở nụ cười rạng rỡ. Nhưng ngay sau đó cô bỗng cảm thấy có gì đó sai sai, ngẩng đầu lên thì thấy mọi người xung quanh đều đang trố mắt nhìn cô. Im phăng phắc. Một sự im lặng chết chóc bao trùm. Trong phòng livestream, hàng loạt dấu chấm hỏi kéo dài. [??? Có phải tôi vừa bỏ lỡ đoạn nào không? Con heo đó sao tự nhiên lại nằm trong tay Đường Kiều Kiều thế?] [Má ơi, lúc nãy còn sợ muốn chết, giờ phim kinh dị chuyển hẳn sang hài rồi hahaha] [Tôi lăn từ trên giường xuống đất luôn đây này, lần đầu tiên thấy nữ minh tinh đuổi heo mà còn bắt được nó, đỉnh thật sự] [Con heo đó đâu nhẹ gì, Đường Kiều Kiều lại còn nhấc bổng lên được, cô ấy là siêu nhân à?] [Tôi để ý từ lâu rồi, Đường Kiều Kiều khỏe lắm, lần trước cầm chảo đảo cũng thấy rất chắc tay] [Thẩm Lương đúng kiểu nhát cáy, chạy nhanh ghê, thua xa một cô gái luôn] ["Cô gái bắt heo" Đường Kiều Kiều ơi, Kiều Bảo ơi, còn bao nhiêu bất ngờ em giấu chưa cho bọn chị biết vậy?] Đường Kiều Kiều giao con heo lại cho dân làng, hai người đàn ông lực lưỡng mỗi người giữ một chân mới kéo được nó đi. Cô cười như mếu, quay sang đạo diễn quay hậu trường, thử thương lượng: "Có thể cắt bỏ đoạn vừa rồi không?" Đạo diễn nén cười đến mức mặt đỏ bừng: "Sao phải cắt? Vui thế còn gì." Đúng kiểu tình tiết bùng nổ. "Ông từng thấy nữ minh tinh nũng nịu nào đi bắt heo chưa?" Đường Kiều Kiều muốn khóc không ra nước mắt, đoạn này mà phát sóng thì hình tượng cô khổ tâm xây dựng coi như tiêu tùng. Đạo diễn nhịn không nổi nữa, bật cười: "Nhưng nó livestream rồi mà, thậm chí lên hot search rồi đó. Bọn tôi còn chụp được một tấm siêu đẹp luôn."