Chương 18

Thiên Kim Thật Lấy Mỹ Thực Bình Định Giới Giải Trí

Ngư Côn Tử 10-06-2025 22:29:43

Cuối cùng, bọn họ đến khu bình dân, ai nấy đều sững sờ. Nếu hai chỗ trước còn là kiểu nhà hàng tiêu chuẩn cho giới trẻ có gu, thì chỗ này đúng là một hàng quán vỉa hè đơn sơ nhất có thể. Chỉ có hai cái nồi gang và một cái chảo lớn – đủ để hai người đứng vào, nhưng thêm người là xoay trở không nổi. Vương Cường hơi ái ngại, đứng ngoài cửa nói: "Tiểu Vệ này, nếu thiếu gì thì qua chỗ tôi lấy, đừng ngại." "Cảm ơn thầy Vương ạ." Vệ Nhất Kỳ ngoan ngoãn cảm ơn. Đường Kiều Kiều đi một vòng quanh bếp, trong lòng cũng dần có tính toán. Chu Mộng khoanh tay trước ngực: "Tôi thấy cũng không đến nỗi tệ, nấu ăn chắc vẫn ổn." "Tạm được thôi." Đường Kiều Kiều hơi nhíu mày, nhận ra hình như Chu Mộng có chút địch ý với mình. Chu Mộng hừ nhẹ một tiếng, rõ là đang cố tỏ ra mạnh mẽ. Lúc này, ở biệt thự nhà họ Thẩm. Dì Vương bưng khay cơm lên cho Thẩm Ước, bà ấy chẳng có bản lĩnh mời nổi anh xuống tầng ăn. "Cậu chủ, món hoành thánh này là phu nhân dậy từ hơn sáu giờ sáng để gói đấy. Cả rau ăn kèm và nước dùng cũng đều do phu nhân chuẩn bị từ sớm." Thẩm Ước nhìn bát hoành thánh gà trước mặt, ánh mắt khó đoán, cứ tưởng cô chỉ nói miệng cho có. Những chiếc hoành thánh nhỏ xinh, lớp vỏ mỏng tang có thể thấy rõ nhân thịt hồng hồng bên trong. Rong biển đen, sợi trứng vàng óng phối với hành xanh nổi trên mặt nước, trông vừa đẹp mắt vừa hấp dẫn. Hoành thánh nhỏ, vừa miệng, ăn vào trơn mềm tươi ngon, bên trong còn có nước súp. Ăn đến nửa bát là trán đã rịn mồ hôi, trong lòng cũng bắt đầu ấm lên. Dì Vương ngày càng khâm phục Đường Kiều Kiều: "Hôm nay phu nhân còn có chương trình livestream, lát nữa tôi sẽ đi cổ vũ cho cô ấy." Thẩm Ước ra vẻ không hứng thú: "Cô ta chỉ là một minh tinh hạng ba, có thể nhận được chương trình gì ra hồn chứ." "Nghe nói lần này là chương trình của Hami Gua Video, một nền tảng lớn như vậy thì chắc không tệ đâu." Livestream trên Hami Gua Video à? Thẩm Ước ăn xong, bảo dì Vương dọn khay đi, rồi cầm điện thoại lên xem tin tức. Ngón tay lướt qua lướt lại, cuối cùng vẫn mở app Hami Gua Video. Anh chỉ muốn xem cô có làm trò cười gì không. Chợ thực phẩm đông đúc, tiếng người huyên náo. Đường Kiều Kiều nhìn đám nguyên liệu đủ loại trước mặt, mắt sáng rỡ. Vệ Nhất Kỳ đi sát phía sau cô, nhỏ giọng hỏi: "Chị Kiều Kiều, mình đến đây mua gì vậy ạ?" Tới giờ cậu vẫn mù mờ không hiểu rốt cuộc đang làm gì. Đường Kiều Kiều hỏi lại: "Cậu biết nấu ăn không?" Vệ Nhất Kỳ ngượng ngùng lắc đầu: "Em chỉ biết nấu mì gói thôi. Mà nếu không có gói gia vị thì em cũng chỉ biết ăn mì sống..." "Thế thì không ổn rồi. Con trai phải biết nấu ăn thì con gái mới thích. Hôm nay chị sẽ đưa cậu nhập môn thế giới bếp núc." Vệ Nhất Kỳ hơi ngơ ngác: "A, được thôi." [Tôi thấy Đường Kiều Kiều nói rất đúng, tại sao cứ phải là con gái nấu ăn?] [Chuẩn luôn, tiêu chí chọn bạn trai của tôi là phải biết nấu ăn] [Vệ Nhất Kỳ bị Đường Kiều Kiều dắt mũi hoàn toàn, trông ngơ ngác đáng yêu ghê] Đường Kiều Kiều và Vệ Nhất Kỳ đi dạo quanh chợ, tìm đến khu thực phẩm khô và dầu mỡ, trước tiên mua đầy đủ những thứ cơ bản như dầu ăn, muối, nước tương, giấm và đủ loại gia vị, hương liệu. Vừa lựa đồ, cô vừa giảng giải cho Vệ Nhất Kỳ: "Mấy thứ như rượu nấu ăn, dầu mè... đều là cơ bản, nhớ chưa?" "Biết rồi ạ." Vệ Nhất Kỳ chợt có cảm giác như đang đi học, chỉ tiếc là không mang theo sổ để ghi chép. Đường Kiều Kiều nói tiếp: "Anh ơi, cho em thêm 20 cân bột mì, một gói men nở, một gói bột nở." "Ok em gái." Ông chủ nhiệt tình đóng gói tất cả đồ cô mua vào một chiếc thùng giấy lớn, dán băng dính kín bốn cạnh, rồi buộc thêm hai sợi dây để xách. Đường Kiều Kiều thanh toán xong, bỏ ví vào túi, tiện tay nhấc cái thùng lên, khí thế ngút trời chuẩn bị tiến đến mục tiêu tiếp theo. Vệ Nhất Kỳ thấy mình tay không, vội vàng nói: "Chị Kiều Kiều, để em xách cho, chị không xách nổi đâu." Lời còn chưa dứt thì thấy Đường Kiều Kiều đã nhấc bổng cái thùng bằng một tay, gọn nhẹ như không.