Chương 46

Hành Trình Tu Tiên Của Nữ Phụ: Một Đường Đăng Tiên

Thanh U Trúc Lâm 25-11-2025 09:21:43

Nguyên nhân khiến Mộc Dao kinh hãi không phải là gì khác, mà bởi vì chiếc nhẫn trong tay Lâm Mộc Phỉ không phải là một món đồ tầm thường. Thực chất bên trong nó là một không gian trữ vật khổng lồ. Ai cũng biết, nhẫn trữ vật là một loại pháp bảo trữ vật cao cấp hơn túi trữ vật rất nhiều. Hơn nữa, bên trong chiếc nhẫn này còn có vô số linh thạch và đan dược, quan trọng hơn cả là còn có một lọ Tẩy Linh Đan! Vì đã đọc nguyên tác, Mộc Dao đương nhiên nhận ra chiếc nhẫn này. Vốn dĩ nó được một người bán hàng rong tìm thấy trong động phủ của một cổ tu sĩ. Đáng tiếc, người bán hàng rong làm cách nào cũng không mở được, vì không dùng được nên đành dứt khoát đem ra bán. Vừa hay lại bị nữ chính đi tìm bảo vật bắt gặp. Lúc đó nữ chính cảm thấy chiếc nhẫn này có một sức hấp dẫn khó tả đối với mình, nên đã dứt khoát mua nó. Trong nguyên tác, chiếc nhẫn trữ vật này phải đến sau khi nữ chính Lâm Mộc Phỉ gia nhập Côn Luân, xuất hiện ở phường thị Côn Luân mới đúng chứ? Sao bây giờ lại xuất hiện ở phường thị Sương Vụ Tiên Thành, cuối cùng vẫn bị nữ chính Lâm Mộc Phỉ có được? Mộc Dao không thể hiểu nổi. Nữ chính không hổ là nữ chính, cho dù mất đi không gian, ông trời cũng sẽ ngay lập tức sắp đặt cho nàng một cơ duyên vốn thuộc về mình. Chẳng lẽ tình tiết trong nguyên tác thật sự không thể thay đổi sao? Mộc Dao không tin. Kể cả nữ chính có được cơ duyên trước thì đã sao, nàng cũng không sợ. Nàng tin rằng một khi đã mất đi không gian, nữ chính quyết sẽ không thể thuận buồm xuôi gió như trong nguyên tác được nữa. Huống chi, còn có một Lâm Mộc Huyên trùng sinh kia nữa, nàng tin Lâm Mộc Huyên tuyệt đối sẽ không đứng nhìn nữ chính trưởng thành một cách thuận lợi. Tuy nàng rất thèm muốn chiếc nhẫn trữ vật này, nhưng lúc này nàng sẽ không xông lên tranh đoạt. Đoạt có được hay không còn chưa biết, huống chi trong lúc nàng đang thất thần, nữ chính đã mua xong và đeo chiếc nhẫn lên tay rồi. Đành vậy thôi. Nàng nhìn Lâm Mộc Phỉ thật sâu một cái rồi xoay người rời đi. Lâm Mộc Phỉ dường như cảm nhận được điều gì, ngẩng đầu nhìn thoáng qua bóng lưng đang rời đi của Mộc Dao. Không phát hiện điều gì khác thường, nàng cũng không để ý nữa, lại vui vẻ tiếp tục dạo phường thị. Ở một nơi khác, Mộc Dao đã trở lại Trúc Vân Cư trong Lâm phủ. Vừa vào phòng, nàng liền đóng chặt cửa lại, sau đó lấy ra trận bàn phòng ngự và ngăn cách thần thức vừa mua ở phường thị cùng hơn mười viên hạ phẩm linh thạch. Mộc Dao tay cầm linh thạch và trận bàn, rót một tia linh khí vào trận bàn rồi nhẹ nhàng phất tay. Một quầng sáng trong suốt liền xuất hiện bao bọc lấy toàn bộ căn phòng. Trận pháp đã bố trí xong. Mộc Dao nhìn trận pháp đã được bố trí xong, hài lòng gật đầu. Sau đó, nàng thầm niệm một tiếng, một luồng bạch quang lóe lên, nàng đã một lần nữa xuất hiện trong không gian. Đầu tiên nàng bước đến bên linh tuyền, nhìn những viên linh thạch đang lặng lẽ nằm dưới đáy, nàng cười toe toét như một chú mèo ăn vụng. Những viên hạ phẩm linh thạch bỏ vào trước đó giờ đã biến thành trung phẩm, còn những viên trung phẩm thì đã biến thành thượng phẩm linh thạch. Mộc Dao lấy hạt giống linh dược trong túi trữ vật ra, phân loại theo chủng loại và phẩm cấp rồi trồng xuống. Hạt giống linh thảo cấp thấp được trồng ở một khu riêng. Hạt giống linh thảo cao cấp từ cấp năm trở lên và mấy hạt giống không rõ phẩm cấp được nàng trồng gần linh tuyền để chúng dễ dàng sinh trưởng hơn. Cuối cùng, nàng thả mấy hạt giống Lam Ngọc Liên cấp tám vào trong linh tuyền. Với loại hạt giống cần sinh trưởng trong linh tuyền này, thực ra nàng cũng không biết phải trồng thế nào, chỉ đành thả thẳng vào đó. Còn hạt giống linh quả thụ thì được trồng ở dưới chân ngọn núi xanh trong không gian, nơi nàng đã quy hoạch thành một khu vực riêng. Sau khi trồng xong tất cả hạt giống linh thảo, linh dược và linh quả, nàng tưới cho mỗi loại một ít nước linh tuyền rồi không quản đến chúng nữa.