Chương 35

Xuất Giá Rồi Thủ Tiết, Cuộc Sống Của Đại Nãi Nãi Thật Thoải Mái

Băng Phong Đích Trùng Tử 31-07-2025 12:22:55

Nghe những lời này, mấy đại nha hoàn đều có chút cay mũi. Đại nãi nãi cầm cố của hồi môn và trang sức xong, việc đầu tiên nghĩ đến, lại là bù bao lì xì cho bọn họ... "Đại nãi nãi, nô tì không cần tiền, nô tì chỉ cần đi theo ngài là được." Hà Hương là người đầu tiên lên tiếng. "Đúng vậy, hôm nay quản sự ma ma mới nói. Muốn tăng bổng lộc hàng tháng cho chúng nô tì, không có lý nào lại lấy tiền của Đại nãi nãi." Thư Kỳ cũng nói. "Ăn mặc tiêu dùng trong phủ đều có phát, nô tỳ cũng không cần."... Lưu ma ma cũng có chút cảm kích, khuyên nhủ: "Đại nãi nãi, tâm ý của ngài chúng nô tì đều biết, chỉ là trước mắt... vẫn là đợi đến ngày sau, nãi nãi hãy thưởng ân điển cho chúng nô tì." Ý là mọi người đều biết bây giờ Mạnh Thanh nghèo, đợi sau này phát tài rồi hãy cho, mới vẹn cả đôi đường. Mạnh Thanh nghe xong thở dài trong lòng. Quả nhiên mình không nhìn lầm người. Nhưng ân huệ hôm nay, vẫn phải cho đi mới được. Ban ân phải tranh thủ sớm, vẽ bánh cũng không thể chậm trễ. *Vẽ bánh: ám chỉ việc vẽ ra viễn cảnh tốt đẹp, hứa hẹn tương lai tươi sáng nhưng lại không có giá trị thực tế. Nó thường được dùng để chỉ những lời hứa suông, hứa hẹn hão huyền, đặc biệt trong môi trường công sở khi cấp trên đưa ra những lời hứa thăng chức, tăng lương nhưng không thực hiện được. Đôi khi càng nghèo, càng cần phải mua chuộc lòng người, cũng càng dễ mua chuộc lòng người. Ví dụ như khi mình có một trăm lượng bạc, bỏ ra năm mươi lượng sẽ hiệu quả hơn là có một nghìn lượng mà cũng chỉ bỏ ra năm mươi lượng. Tuy đều là năm mươi lượng, nhưng người khác sẽ luôn cảm thấy người trước bỏ ra nhiều hơn. Cả phủ đều biết nàng nghèo, hôm nay một phong bao lì xì của nàng chắc chắn sẽ có hiệu quả hơn sau này. Hơn nữa, hiện tại bên cạnh nàng ngoài Hà Hương ra, cũng chẳng có tâm phúc nào. Rất cần bồi dưỡng mấy người thực sự tin tưởng được. Mà mấy người trước mắt này, sẽ là nhóm tâm phúc đầu tiên bên cạnh nàng, nhất định sau này còn dùng đến rất nhiều. Hiện tại nàng không có quyền không có thế, cũng chẳng thể cho bọn họ được bao nhiêu thể diện, chỉ có thể trong tiền bạc, đặt cược lớn một chút thôi! "Sao ta có thể không hiểu suy nghĩ của các ngươi chứ?" Mạnh Thanh thở dài một tiếng, ngừng lại một chút, lại nói: "Hiện tại ta cũng không có gì trong tay, không cho các ngươi được nhiều thứ, nghĩ đi nghĩ lại, cũng chỉ có thể cho chút bạc thôi, nên nghĩ ra một cách, muốn nói cho các ngươi nghe." "Ta dự định mở thêm một cửa hàng, đến lúc đó chia cho các ngươi mấy phần lợi nhuận trong cửa hàng." Nàng vừa nói ra lời này, mọi người đều kinh ngạc. Ý của Đại nãi nãi là... Muốn cho bọn họ chia lợi nhuận trong cửa hàng? Người hầu đi chia lợi nhuận của chủ tử! Đây là chuyện chưa từng nghe nói đến.