Chương 29

Hoàng Gia Đoàn Sủng, Công Chúa Nãi Bao Thật Đáng Yêu!

Thùy Nhĩ Thỏ 15-09-2025 22:10:45

Tuy nhiên, vào lúc này sự chú ý của mọi người đều không đặt lên người cô bé, nên đương nhiên cũng không ai để ý đến vẻ mặt của hắn. "Sao vậy?" Nam Cung Thời Uyên nhẹ nhàng hỏi, nhưng cũng không đẩy cô bé đang ôm chân mình ra. Đôi mắt to tròn xinh đẹp của cô bé đỏ hoe, chóp mũi trắng nõn cũng bắt đầu ửng hồng, nước mắt như hạt châu chực chờ tuôn rơi. "Nương xinh đẹp bị bệnh không chữa khỏi, rồi rời khỏi Tiểu Bảo, phụ thân đừng bị bệnh." Cô bé thật sự sợ hãi rồi, nàng hiện tại đã không có nương, phụ thân lại không còn nữa thì nàng chính là một đứa trẻ mồ côi, là đứa trẻ đáng thương. Nam Cung Thời Uyên "..." "Sao lại khóc rồi?" Ánh mắt người phụ thân thoáng vẻ không hài lòng, nhưng động tác lại không hề chậm trễ mà ôm lấy đứa nhỏ vào lòng. "Chỉ là kiểm tra sức khỏe định kỳ thôi, không có bệnh gì đâu." Nằm trong vòng tay của phụ thân, hàng mi cong vút của cô bé vẫn còn đọng những giọt nước mắt, nghe vậy liền nắm chặt lấy vạt áo hắn, đôi mắt đỏ hoe ngước lên hỏi. "Thật sao?" Nam Cung Thời Uyên khẽ đáp "Ừ." rồi nói tiếp: "Trẫm lừa ngươi để làm gì? Không tin ngươi cứ hỏi ông ấy." Hắn hơi nâng cằm, ánh mắt thản nhiên nhưng đầy vẻ cảnh cáo nhìn về phía Thái y. Vẫn còn trong cơn chấn động, Trương Thái y bị ánh mắt của hắn làm cho giật mình tỉnh táo lại, vội vàng hành lễ cung kính. "Tham kiến Công chúa điện hạ." Người già thường cáo già, ít nhất là hiện tại nhìn bề ngoài ông ta không có gì khác thường. Tiểu Bảo vội vàng hỏi: "Phụ thân thật sự không bệnh sao?" Trương Thái y vội vàng xua tay: "Không có, không có, long thể của bệ hạ an khang, vi thần chỉ là kiểm tra sức khỏe định kỳ để phòng bệnh." Không bị bệnh là tốt rồi, lông mi Tiểu Bảo còn vương giọt lệ, nhưng lúc này nàng yên tâm nở nụ cười, nụ cười mềm mại dễ thương không chịu được, khóe miệng còn có lúm đồng tiền. Nam Cung Thời Uyên nhìn chăm chú vào lúm đồng tiền ở khóe miệng của nàng, ngón tay thon dài khẽ co lại. Muốn chạm vào. Tiểu Bảo vẫn đang hỏi Thái y về tình trạng sức khỏe của Phụ thân mình, hỏi rất nghiêm túc. Trương Thái y cũng lần lượt trả lời, nhưng đều trả lời tốt cả. "Kiểm tra sức khỏe cho công chúa nữa." Giọng nói không cảm xúc của phụ thân từ trên cao truyền xuống, Tiểu Bảo nhón chân rất tự tin vỗ ngực. "Tiểu Bảo khỏe mạnh lắm, không sao đâu!" Thái y cười mỉm nói: "Công chúa không ngại để lão thần kiểm tra một chút, không nhất thiết phải bệnh mới cần gặp thầy thuốc, đôi khi kiểm tra để phòng bệnh." "Vậy được thôi."