Sau Khi Đá Vai Ác, Ta Là Trị Liệu Sư Duy Nhất Mạt Thế
Cửu Trọng Tuyết22-09-2025 01:38:16
Thời tiết cuối xuân, trời tối rất nhanh, giờ phút này đèn đường mới lên. Tô Miên kéo cô bạn đến một chỗ vắng vẻ, thấy không có ai đi ra cùng, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, thấp giọng nói: "Tớ mời cậu ăn một bữa tiệc lớn ở nhà hàng Michelin, cậu đừng giận. Tập đoàn Nam Phong không phải là xí nghiệp của những phú thương bình thường đâu, sau này cậu nên tránh xa bọn họ ra, còn cả anh cậu nữa, nếu có thể thì nên tranh thủ lúc còn sớm mà từ chức đi."
"Cậu nói bậy bạ gì thế? Bọn tớ vừa giúp gia đình cậu, cậu lại bảo anh tớ từ chức?" Bạch Khê phì phò kêu lên, thấy đôi mắt đen láy sâu thẳm của Tô Miên, làn da trắng như tuyết dưới ánh đèn đường có một vẻ đẹp trong suốt, vẻ mặt nghiêm túc không giống như đang nói đùa, cô lập tức sững người: "Cậu nghiêm túc đấy à?"
"Ừ." Tô Miên gật đầu, sau khi mạt thế ập đến, giao thông tê liệt, cái nóng khắc nghiệt, những thú nguyên tố bạo ngược luôn đe dọa an toàn của con người. Hoa Hạ đã thành lập bốn căn cứ lớn, căn cứ Nam Phong chính là căn cứ lớn thứ hai vào thời điểm đó.
Kiếp trước, cô gian nan lắm mới đến được căn cứ Đông Diệu, trở thành con chim hoàng yến được gã đàn ông kia nuôi dưỡng, còn Bạch Khê thì theo người nhà xuống phía nam đến căn cứ Nam Phong, bắt đầu một cuộc đời bi thảm.
Lần cuối Tô Miên nhìn thấy cô bạn cùng phòng này, Bạch Khê mình đầy thương tích, toàn thân không có một chỗ da lành lặn, câu đầu tiên cô nói chính là muốn Tô Miên giúp giết một người.
Phụ nữ trong mạt thế, đặc biệt là những người không có dị năng, mạng mỏng như cỏ rác, chỉ có thể trở thành công cụ tiết dục.
Muốn thay đổi vận mệnh của Bạch Khê, nhất định phải cắt đứt sự liên lụy của cô ấy với tập đoàn Nam Phong, huống chi Phong Độ Chi dã tâm bừng bừng, âm ngoan độc ác, người nhà họ Phong chẳng phải thứ tốt lành gì.
"Phong thiếu, ngài đã đến."
Một hàng xe việt dã màu đen cải trang lặng lẽ không một tiếng động dừng lại trước Hội sở Nam Phong. Giám đốc hội sở vừa nãy tiếp đón Tô Miên dẫn theo một đoàn người nhanh chóng tiến lên, kích động tiến đến mở cửa xe.
Người đàn ông từ trên xe bước xuống, dáng người cao lớn, vest giày da, liếc mắt nhìn về phía Tô Miên, lộ ra một khuôn mặt tuấn tú lạnh lùng. Đồng tử Tô Miên co rút lại, giống như bị rắn độc nhìn thẳng, cả người rùng mình, kéo tay Bạch Khê, cúi đầu nói: "Không được lên tiếng, đi theo tớ."
"Sao vậy?" Bạch Khê không hiểu chuyện gì, quay đầu nhìn thoáng qua, thấy trước hội sở dừng lại một loạt xe việt dã cải trang, hưng phấn đến mắt trợn tròn: "Trời ơi, Tô Miên, cậu xem kìa, chiếc xe việt dã cải trang thứ ba ấy, đường cong đó, thân xe đó, ngầu bá cháy, tớ dám dùng toàn bộ gia sản ra đánh cược, siêu xe hàng chục triệu, chắc chắn."
Mặt Tô Miên trắng bệch, kéo cô bạn chạy như điên, đồ ngốc, mạng nhỏ cũng không giữ được. Phong Độ Chi, dị năng giả ám sát đáng sợ nhất mạt thế, gã đàn ông đó giết người không cần lý do.