Chương 50: Thay Lục Miểu thành Lục Tư Ngữ

Thiên Sư Xuyên Không Đại Boss Cũng Phải Khơm Lưng

Mật Vân Bất Vũ 07-07-2025 23:42:28

"Được, để tôi xem bảng quy trình." Người phụ trách gật đầu, lấy ra bảng quy trình xem một lượt, rồi ngẩng đầu, có chút không hiểu hỏi. "Cô Lâm, có phải cô nhớ sai rồi không? Danh sách tân học sinh lên phát biểu trong bảng quy trình không có tên của trò này." Giáo viên chủ nhiệm nhíu mày: "Không thể nào, trò ấy là người duy nhất trong trường đoạt giải Olympic Toán, trước đó lúc chưa khai giảng đã được xác định sẽ lên phát biểu." Người phụ trách đưa tờ bảng quy trình đến trước mặt giao viên: "Cô xem thử, trong bảng quy trình, đại diện tân học sinh lên sân khấu phát biểu vào ngày mai là Lục Miểu, không phải Lục Tư Ngữ." Lục Tư Ngữ cũng vội vàng lại gần, thấy hai chữ Lục Miểu trên tờ quy trình, lập tức sốt sắng nói: "Thầy ơi, có phải tờ quy trình viết sai không? Cô ta học kém vậy, ngay cả tư cách vào trường trung học Trấn Hải cũng do mua mới vào được, sao trường học có thể để cô ta đại diện tân học sinh lên sân khấu phát biểu được." "Chắc là không đâu, tờ quy trình đã được hiệu trưởng phê duyệt, tôi sẽ gọi điện xác nhận lại." Người phụ trách lấy điện thoại gọi cho hiệu trưởng, nhưng bên kia không ai nghe máy. Lục Tư Ngữ lo lắng vô cùng, cô ta đã chịu đựng lâu vậy, chỉ chờ lễ khai giảng để "vả mặt" Lục Miểu, lấy lại thể diện cho mình. Nếu thật sự để Lục Miểu lên sân khấu, thì sau này cô ta hoàn toàn không thể ngẩng cao đầu ở trường nữa. Trong lúc vài người đang nói chuyện, vừa lúc trưởng phòng giáo vụ từ bên ngoài đi vào, hỏi rõ ràng rồi nói thẳng. "Thay Lục Miểu ra, để Lục Tư Ngữ lên sân khấu." Sau khi biết chuyện Lục Miểu, ông ấy vốn đã không có ấn tượng tốt gì về việc cô đi cổng sau để được vào trường. Bây giờ biết cô muốn thay thế một học sinh giỏi như Lục Tư Ngữ, trong lòng ông ấy càng ghét. Người phụ trách do dự nói: "Trưởng phòng, như vậy không tốt đâu, danh sách là do hiệu trưởng quyết định." Nghe thấy lại là do hiệu trưởng quyết định, trưởng phòng giáo vụ lập tức nhíu mày chặt hơn. Chắc chắn lại là nhà họ Cố ra mặt, hiệu trưởng bất đắc dĩ chỉ đành nể mặt nhà họ Cố mà đồng ý để Lục Miểu thay thế Lục Tư Ngữ. Hiệu trưởng không tiện từ chối, vậy thì để ông ấy giải quyết. "Không có gì không tốt, về phía hiệu trưởng tôi sẽ đi nói chuyện. Tư Ngữ là người giành giải khuyến khích trong cuộc thi Toán, chỉ có những người ưu tú vậy mới có thể làm đại diện tân học sinh. Danh tiếng nhiều năm của trường trung học Trấn Hải tuyệt đối không thể để một kẻ học kém như Lục Miểu phá hủy." Trưởng phòng giáo vụ không cho bàn cãi, trực tiếp gạch tên Lục Miểu trong danh sách. Người phụ trách hết cách, chỉ có thể đồng ý. Bấy giờ Lục Tư Ngữ mới thở phào nhẹ nhõm, đồ vô dụng Lục Miểu đó còn muốn tranh với cô ta. Nằm mơ đi, chờ bị vả mặt đi. Quen thuộc với quy trình, từ hội trường ra ngoài, đúng lúc là giờ tan học, Lục Tư Ngữ trực tiếp đến lớp 12A. Lục Miểu đeo cặp sách, nhóm Tô Mạt và Thẩm Mộc Hàn vây quanh cô, nói cười đi ra ngoài. "Miểu Miểu." Thẩm Mộc Hàn nhìn thấy cô ta, lập tức tắt nụ cười, khó chịu nói: "Biến, chắn đường rồi." Lục Tư Ngữ ngay lập tức đỏ vành mắt: "Xin lỗi cậu, tôi không cố ý," "Biết xin lỗi còn không mau biến đi." Thẩm Mộc Hàn nói không chút khách khí. Lục Tư Ngữ lùi lại một bước, cắn môi nhìn Lục Miểu nói: "Miểu Miểu, chị đến để xin lỗi em. Chiều nay, trưởng phòng giáo vụ đã tìm chị, nói để chị làm đại diện tân học sinh phát biểu. Chị là sau này từ chỗ thầy giáo mới biết, ban đầu là em lên sân khấu. Thật sự xin lỗi, chị không cố ý." "Chị đại, chuyện gì vậy, ngày mai cậu sắp lên sân khấu phát biểu rồi mà vẫn bị cô ta cướp mất?" Thẩm Mộc Hàn vội vàng quay đầu hỏi Lục Miểu. Bọn họ đứng ở vị trí ngay trong hành lang, lúc này đang là giờ tan học, mọi người đều đang đi ra ngoài. Không ít học sinh đi qua nghe thấy, tụm ba tụm năm nhỏ giọng bàn tán. "Lục Miểu, đồ học dốt này còn muốn lên sân khấu đại diện cho tân học sinh phát biểu? Đừng có làm mất mặt ở trên sân khấu chứ." "Nghe nói môn Ngữ Văn chỉ được có sáu điểm, hạng mù chữ này sợ là ngay cả chữ trong bài phát biểu cũng không đọc được hết." "Cô chiêu* thật thì có nghĩa lý gì, vẫn là một kẻ học dốt vô dụng, sợ là cơ hội lên sân khấu phát biểu cũng là nhờ nhà mình bỏ tiền mua, trưởng phòng giáo vụ thật sáng suốt!" (*)Cô chiêu: Con gái là lá ngọc cành vàng sinh ra trong gia đình giàu có hoặc con nhà quan... "Câm miệng hết cho tôi."