Chu Châu nói xong liền muốn đi.
Tiểu Lý muốn cản cậu ta lại nhưng lại sợ xảy ra xung đột.
Hứa Thiên đứng ở bên chân người chết, vén tấm vải liệm lên, ồ một tiếng: "Cái này lại là cái gì? Anh Chu, rốt cuộc anh đã dẫn ai đến?"
Chu Châu giật mình, vội đi tới xem: "Lại rơi cái gì rồi?"
Hứa Thiên không cảm xúc nói: "Tôi không nói rơi cái gì cả, tôi là nói có vết ban xác rồi!"
Chu Châu biết bị cô lừa rồi, nghẹn mặt lại vừa muốn biện giải, Hứa Thiên nghiêm mặt nói: "Anh Chu, xin lỗi, anh không được đi, chuyện này chúng tôi không xử lý được, tôi phải báo cảnh sát."
"Báo cảnh sát gì chứ? Tiểu Hứa, chúng ta cũng xem như bạn bè đi, hôm qua tôi vừa nhìn thấy cô đã thấy hai người mình có duyên rồi."
Cậu ta bắt đầu làm quen, Hứa Thiên không để ý đến cậu ta, cản cậu ta không cho đi, lại bảo Tiểu Lý gọi điện thoại cho Ninh Việt.
Chu Châu lập tức thay đổi sắc mặt: "Cho dù tôi có dẫn người đến thì có sao, bạn bè nghe nói hiếu kỳ thôi, nhìn một cái thì sao?"
Hứa Thiên bất lực nói: "Những lời tôi vừa nói, anh không nghe vào tai câu nào à, lỡ như có nghi phạm nhân cơ hội..."
"Các cô yên tâm đi, họ tuyệt đối không thể là nghi phạm, một người là bạn thân của tôi, một người là bạn gái tôi đang theo đuổi, tối hôm qua tôi kể chuyện ma cho họ nghe, dọa họ sợ khiếp vía, cứ nhất định đòi xem hiện tượng trương sình là như thế nào, tôi mới dẫn họ đến xem lén một cái."
Đợi Ninh Việt đến, nghe thấy lời giải thích này của cậu ta, không khỏi nhíu mày: "Hôm qua không phải cậu muốn theo đuổi pháp y Hứa sao? Cậu còn nói vì lý do công việc, cậu không tìm được đối tượng, bây giờ lấy đâu ra bạn gái vậy?"
Hứa Thiên ngẩn ra, Chu Châu lại muốn theo đuổi cô? Hôm qua là lần đầu tiên gặp mặt mà, không phải nói người thời 80 90 đều kín đáo lắm sao?
Chu Châu thấy Hứa Thiên kinh ngạc nhìn cậu ta, cũng có chút ngại ngùng: "Ha ha, nói thế nào nhỉ? Tôi thấy pháp y Hứa có bạn trai rồi, liền bỏ ý định, vừa hay tối hôm đó bạn thân tôi sinh nhật, chúng tôi mua chút bia cùng nhau tụ tập. Cô gái đó là đồng nghiệp của bạn thân tôi, lại không sợ tôi, còn quấn lấy tôi muốn nghe kể chuyện ở nhà tang lễ, tôi liền kể cho họ nghe về cái xác này, họ liền muốn xem, tối muộn không dám đến, cho nên sáng hôm nay tôi mới lén dẫn họ vào xem một cái. Họ vừa sợ vừa hiếu kỳ, tôi vừa hay phải đẩy thi thể ra, họ giúp tôi đẩy xe, lại hỏi đông hỏi tây, ai ngờ cô gái kia làm rơi khuyên tai. Cô ấy vừa gọi điện bảo tôi xem có phải rơi ở chỗ tôi không, tôi sợ ảnh hưởng đến công việc của các cô, nên không nói thẳng."