Chương 49

Mỹ Nhân Cầm Quân, Đánh Đâu Thắng Đó!

Bố Lạc 22-08-2025 16:41:21

Tiếng chuông tan học vang lên, lớp huấn luyện buổi trưa của lớp A khoa chiến đấu cơ giáp năm hai kết thúc. Từng nhóm sinh viên rời khỏi phòng học. "Hoắc An lợi hại thật đấy, vừa bắt đầu khóa mới đã đạt được đánh giá S+!" "Tôi từng tham gia vài khóa mô phỏng cơ giáp trên Tinh Võng, không luyện vài năm thì không thể giỏi được như cậu ta!" "Trình độ này không thua kém gì sinh viên năm ba, nghe nói giáo viên giữ cậu ta lại dặn dò gì đó." Nghe thấy họ nói chuyện, Lạc Tấc bước lên hỏi: "Bạn ơi cho hỏi Hoắc An đang ở phòng nào vậy?" Người bị hỏi theo phản xạ đáp: "A807." "Cảm ơn." Đợi Lạc Tấc đi rồi, cậu ta mới sực tỉnh: "Đó là anh Tấc sao?" Khi Lạc Tấc tìm đến phòng học, vừa hay thấy Cố Hoài Đôn đang đi xuống cầu thang từ hướng khác. Cô hơi nhướng mày, quay đầu lại nhìn vào phòng học, thấy một "con sói nhỏ" đang ủ rũ cụp đuôi. Cô giơ ngón tay lên, gõ nhẹ vào khung cửa. Nghe tiếng gõ, Hoắc An ngẩng đầu lên, thấy là cô, ánh mắt cậu ta thoáng dao động rồi nhanh chóng trở lại vẻ lạnh lùng, như thể sự cô độc vừa rồi chỉ là ảo giác. "Có hứng thú cùng đàn chị trốn học không?" Lạc Tấc dựa vào khung cửa, giọng điệu đầy ngả ngớn. Hoắc An: "?" Lạc Tấc khẽ cười: "Đi với tôi, tôi dẫn cậu đi thi đấu cơ giáp." Lúc huấn luyện quân sự, cô đã nhìn ra khát vọng muốn được chiến đấu của cậu ta. Đúng như cô nghĩ, Hoắc An không từ chối. Cả hai rời khỏi cổng trường, thẳng hướng đến một câu lạc bộ tư nhân. Nhân Huệ Cư. Thấy hai người họ đến, Thang Anh Trác khẽ hắng giọng: "Được rồi, mọi người đều đến đông đủ. Chúc Chiêu, bắt đầu đi." "Video trận đấu của các cậu trên Tinh Võng đang hot lắm." Chúc Chiêu thả đoạn tin tức lên không trung: "Chủ yếu là do Biên Phi Thảo đã làm một video hướng dẫn." [Hướng dẫn! Cách mở chế độ bốn cánh tay của cơ giáp Liệt Diễm và kích hoạt toàn bộ hệ thống vũ khí!] Bên trong video phát lại đoạn ngắn cảnh Lạc Tấc điều khiển Liệt Diễm chiến đấu, phân tích tỉ mỉ cách cô sử dụng thao tác tay để thực hiện thao tác chuyển đổi từ hai cánh tay sang bốn cánh tay của Liệt Diễm. Đồng thời còn liệt kê số liệu chi tiết để chứng minh rằng, trong chế độ thao tác tay, Liệt Diễm có thể kích hoạt toàn bộ hệ thống vũ khí. Tuy nhiên, điều này đòi hỏi tốc độ thao tác của người điều khiển phải cực kỳ cao. Cuối cùng tổng kết, Lạc Tấc không chỉ biết điều khiển cơ giáp mà còn là một nhân tài xuất sắc trong lĩnh vực thao tác tay cơ giáp! Biên Phi Thảo là một bình luận viên nổi tiếng trong các giải đấu cơ giáp, có lượng người hâm mộ khổng lồ, nổi danh với các phân tích kỹ thuật chuyên sâu. Bài viết này vừa đăng tải lập tức gây ra cuộc thảo luận sôi nổi trên Tinh Võng. Những chủ đề liên quan đồng loạt bùng nổ. [Nhìn lại màn trình diễn của Liệt Diễm, phân tích ưu nhược điểm giữa thao tác tay và truyền cảm cơ giáp!] [Sau thời gian dài bị lãng quên, liệu thao tác tay cơ giáp có đang trở lại thời kỳ hoàng kim?] [Ba câu phân tích tốc độ tay cần thiết để thực hiện những thao tác mượt mà như Liệt Diễm!] Khâu Sinh ngồi xổm trong góc tường, khuôn mặt đờ đẫn: "Bốn phút rưỡi, lúc bắt đầu cậu đi loạng choạng thực ra là để thích ứng với chế độ thao tác tay đúng không?" Lạc Tấc gật đầu. An Kha Tân cảm thán: "Bây giờ ngoài cơ giáp sư (kỹ sư cơ giáp) ra, chẳng ai còn quan tâm cơ giáp có giữ lại chế độ thao tác tay nữa. Thật không ngờ cậu còn đặc biệt luyện qua." Lạc Tấc sờ mũi. Hệ thống thao tác tay hiện tại đã khác xa so với trước kia, cô vẫn chưa hoàn toàn thích ứng. Chúc Chiêu lên tiếng: "Tôi đã tra rồi, chuyện này không có ai đứng sau thao túng, tất cả đều là hiệu ứng lan truyền tự nhiên." Lạc Tấc gật đầu, nhìn về phía Từ Lệ Lệ: "Bản thảo hôm qua bảo cậu chuẩn bị thế nào rồi?" Từ Lệ Lệ ôm quang não, giơ tay ra dấu OK: "Cả khoa xã hội học đã sẵn sàng, có thể đăng bất cứ lúc nào." Lạc Tấc lập tức nói: "Đăng đi." Từ Lệ Lệ đẩy gọng kính, nhanh chóng bấm số hiệu, đồng thời liên lạc với các bạn học đang đợi lệnh, phân công thực hiện theo kế hoạch. Hàng loạt bài viết phân tích và tranh luận xuất hiện tràn ngập trên Tinh Võng như nấm mọc sau mưa. Thang Anh Trác nhìn những tiêu đề bài viết chói mắt này, bất giác đọc thành tiếng: "Rốt cuộc là đạo đức suy đồi hay nhân tính vặn vẹo? Người điều khiển Liệt Diễm bị chơi xấu?" "Tây Nặc đối đầu Nhất Quân, bạn đứng về phía ai?" "Tây Nặc: Nhất Quân bố ơi, con sai rồi!" Cậu ta cau mày nghi ngờ hỏi: "Cậu đang định làm gì vậy?" Khóe miệng Lạc Tấc cong lên một nụ cười nhàn nhạt: "Tạo thế." "Chuyện này ngoài việc khiến hai trường đối đầu căng thẳng hơn còn làm cho mọi người chú ý nhiều hơn đến trận đấu của chúng ta vào chủ nhật." Thang Anh Trác không hoàn toàn đồng tình. "Chú ý chẳng phải là điều tốt sao?" Lạc Tấc tự tin nói: "Tớ nhất định sẽ dẫn dắt Đan Trạch giành chức vô địch giải đấu! Trước tiên, chúng ta cứ lấy Tây Nặc để rèn luyện một chút đã!" Khâu Sinh kinh hãi: "Rèn luyện cái gì cơ?" Mọi người: ... Bỗng nhiên, Từ Lệ Lệ chỉ vào màn hình: "Mau nhìn kìa! Có hiệu quả rồi!" Hàng loạt bài viết vừa được đăng tải, lượt chia sẻ và bình luận ngay lập tức tăng nhanh với tốc độ chóng mặt. [Xem mà tức ghê, Tây Nặc làm sao lại vô liêm sỉ thế?] [Một đám đàn ông mà lại không bằng một cô gái, thua rồi còn không chịu nhận!] [Đau lòng cho Liệt Diễm một giây... ] [Mạnh mẽ đề nghị phía Tây Nặc giữ lời hứa! Cùng hô to ba lần "Nhất Quân bố ơi, con sai rồi!" Ha ha ha!] Nhìn luồng dư luận trên mạng, Lạc Tấc gõ nhẹ lên bàn: "Chúc Chiêu, kiểm soát bình luận, hướng mọi người tập trung vào trận đấu hữu nghị giữa hai trường." Chúc Chiêu hơi ngơ ngác: "Hả?" Lạc Tấc nhắc nhở: "Trận đấu từ giây phút này đã chính thức bắt đầu." Mắt Chúc Chiêu sáng lên: "Rõ!" Khâu Sinh bật dậy, hào hứng hỏi: "Tôi có thể giúp gì không?" Vệ Hòa liếc mắt nhìn cậu ta: "Từ Lệ Lệ và Chúc Chiêu có thể thay đổi định vị mà không để lại dấu vết. Còn cậu thì sao?" Khâu Sinh lập tức co rúm lại. An Kha Tân tròn mắt: "Các cậu ai cũng có đầu óc đen tối vậy sao? Sau này gặp các cậu, tôi nhất định phải tránh xa!" Khâu Sinh khoác vai cậu ta, giọng điệu thương cảm: "Đừng nói thật thế chứ!" Thang Anh Trác há miệng nhưng cuối cùng vẫn không nói gì. "Lạc Tấc! Chủ nhiệm Cố đồng ý giúp chúng ta xin mở kênh trả phí xem trận đấu trên Tinh Võng rồi!" Từ Lệ Lệ từ sau màn hình đứng lên, mặt đầy hưng phấn. "Cái gì? Kênh trả phí?" Những người còn lại đồng thanh. Từ Lệ Lệ chớp mắt: "Hiện tại ai ai cũng tò mò về trận đấu giữa chúng ta, đến lúc đó có thể bán vé vào xem!" Chúc Chiêu lẩm bẩm: "Thật không thể tin được... Vé vào cửa và phí tiếp sóng mỗi năm của giải đấu đều cao ngất ngưởng..." Lạc Tấc ho nhẹ một tiếng, nghiêm túc nói: "Bất kỳ cuộc cách mạng vĩ đại nào cũng phải bắt đầu từ bước tích lũy tư bản đầu tiên." Thang Anh Trác đưa tay ôm mặt, vòng vo một hồi, hóa ra vẫn là vì kiếm tiền. Đến chịu với cậu ấy, cách này mà cũng nghĩ ra được. Lạc Tấc tiếp tục: "Địa điểm thi đấu cứ để chúng tớ lo liệu. Cậu nhớ thương lượng với Tây Nặc một chút." Thang Anh Trác gật đầu. Lạc Tấc vỗ vai cậu ta: "Anh Tử, hãy cùng tớ dẫn dắt Nhất Quân đến chiến thắng đầu tiên! Tớ sẽ trở thành phó chỉ huy hỗ trợ cậu đắc lực nhất từ trước đến nay!" Mọi người đều sững sờ trước câu nói này. Thang Anh Trác ngạc nhiên hỏi: "Cậu không định tự chỉ huy sao?" "Ma pháp chỉ có thể bị đánh bại bằng ma pháp." Lạc Tấc ngẩng đầu: "Tớ muốn cậu sử dụng khả năng phân tích số liệu để đánh bại cậu ta một cách đường đường chính chính!" Thang Anh Trác sững người. Khâu Sinh phấn khích đứng bật dậy vỗ tay: "Chuẩn quá!" Vệ Hòa siết chặt nắm tay: "Phải nghiền nát lũ cáo già đó!" Hoắc An khoanh tay dựa vào tường, khuôn mặt vô cảm nhìn nhóm người trước mặt đang tràn đầy tinh thần chiến đấu nhưng trong lòng lại không gợn sóng. Dù ở chung một phòng nhưng sói hoang vẫn khó hòa nhập vào đàn sói. "Hoắc An, cậu thấy thế nào?" Lạc Tấc đột nhiên gọi tên cậu ta. Mọi người đều chuyển ánh mắt về phía cậu ta. Đôi mắt Hoắc An khẽ dao động, cậu ta thấp giọng nói: "Rất tốt." Lạc Tấc hài lòng gật đầu.