Chương 47: Vết thương nhỏ

Sau Khi Ta Chết, Đại Gian Thần Hắc Hóa Trọng Sinh Rồi

Bạc Nguyệt Tê Yên 15-10-2025 10:55:39

Tiêu Thích không nói hết câu, nhưng sắc mặt Bùi Loan đã biến đổi,"Tam thúc vì cứu ca ca mà bị thương sao?" Tiêu Thích chỉ dặn dò,"Chỉ là vết thương nhỏ, đừng nói cho ca ca muội biết." Bùi Loan mở to mắt, chợt nhận ra sắc mặt hắn càng lúc càng trắng bệch! Ca ca chưa từng nói Tiêu Thích bị thương, người khác lại càng không nhắc tới. Nàng vẫn nghĩ hắn bình yên vô sự lập công lớn, vậy mà giờ lại biết hắn đã bị thương vì cứu ca ca nàng. Nghĩ đến đây, nàng không khỏi cảm thấy áy náy. Đôi mắt nàng phản chiếu rõ ràng cảm xúc trong lòng. Tiêu Thích thấy vậy, liền hiểu ngay nàng đang nghĩ gì, nhưng hắn không cho nàng cơ hội hỏi tiếp, chỉ dứt khoát nói,"Vết thương không có gì nghiêm trọng, ta đưa muội đến đây là được rồi, muội mau vào chăm sóc ca ca đi." Lúc này, cổng phủ đã ở ngay trước mắt, Tiêu Thích dứt lời liền xoay người rời đi. Bùi Loan có rất nhiều điều muốn nói nhưng lại không biết mở miệng thế nào, chỉ có thể đứng yên tại chỗ nhìn hắn đi xa. Làn gió đêm mát lạnh thổi qua, Bùi Loan siết chặt chiếc đèn lồng trong tay, đột nhiên cảm thấy bóng lưng Tiêu Thích có chút cô độc. Nàng đứng đó thất thần một lát, đến khi Tuyết Trà gọi mới hoàn hồn, rồi chậm rãi đi về phía Trúc Phong Viện. Khi nàng đến nơi, Bùi Diễm đã say ngủ, nàng mới quay về viện của mình, nhưng trong lòng vẫn cứ nghĩ mãi về vết thương của Tiêu Thích. Hắn đã dặn không được nói cho ca ca biết, nhưng nàng có thể thật sự mặc kệ sao? Ánh mắt nàng vô tình lướt qua bàn trang điểm, liền thấy chiếc hộp gấm đặt ngay ngắn ở đó. Người này kiếp trước giết người không chớp mắt, nhưng khi giúp nàng nhặt mảnh ngọc vào buổi hoàng hôn lại có vẻ vô cùng chuyên chú và dịu dàng. Chính hắn đã nhặt hết những mảnh vỡ trên mặt đất cho nàng. Nghĩ đến đây, nàng mở lại hộp gấm, rồi bất chợt phát hiện bên dưới đáy hộp có thứ gì đó. Bùi Loan sững người, sau một hồi dò xét, cuối cùng cũng tìm thấy một phong thư được giấu trong hộp. Trong khoảnh khắc đó, nàng lập tức hiểu ra. Hóa ra Tống Gia Ngạn đã lường trước hôm nay không thể gặp nàng, nên ngoài miếng ngọc bội còn gửi kèm một bức thư. Nàng mở thư, lướt mắt đọc nhanh, rồi sắc mặt lạnh dần. Ba ngày nữa chính là tiết Thu Tịch, Tống Gia Ngạn hẹn nàng đến Đông Thị ngắm đèn. Tiết Thu Tịch đúng là ngày hội để các thiếu niên tụ họp, cùng nhau đi dạo thưởng đèn. Trước đây, nàng cũng từng đi cùng Tống Gia Ngạn.