Chương 36: Xoa dịu bất an

Sau Khi Ta Chết, Đại Gian Thần Hắc Hóa Trọng Sinh Rồi

Bạc Nguyệt Tê Yên 15-10-2025 10:55:39

Bùi Diễm cười nói: "Dù Hồ phu nhân không vui lòng, nhưng sau ngày hôm nay, mọi chuyện cũng đã thành kết cục rồi." Nguyên phu nhân khẽ gật đầu: "Đó là lẽ đương nhiên. Nhưng nghe nói Quốc Công gia đã phái người đến Thanh Châu để điều tra, vẫn nên chờ xác nhận." Bùi Diễm hừ một tiếng: "Nếu Hàn Chương có ý đồ gì, sao lại mạo hiểm cứu chúng ta? Bây giờ hắn đã chính thức vào phủ Quốc Công, trừ Hồ phu nhân ra, phía trên hắn còn có hai vị huynh trưởng. Không biết sau này có bị làm khó dễ hay không..." Bùi Loan nghe vậy chỉ thầm cười lạnh, với tính cách của Tiêu Thích, kẻ nào dám gây khó dễ cho hắn, e là chỉ chuốc lấy khổ vào thân. Sau khi về đến phủ, nàng vẫn cảm thấy khó tin khi Tiêu Thích giờ lại trở thành biểu thúc của mình. Dù trong lòng vẫn có phần e ngại hắn, nhưng nhìn thái độ của Nguyên phu nhân và Bùi Diễm, rõ ràng họ muốn đối đãi với Tiêu Thích như người nhà. Hơn nữa, hắn đã cứu mạng ca ca nàng, ân tình ấy nàng không thể không ghi nhớ. Vì vậy, mỗi khi Bùi Diễm và Nguyên phu nhân nhắc đến hắn, nàng cũng có thể gật đầu phụ họa đôi ba câu. Tối hôm đó, Bùi Loan lại mơ thấy Tiêu Thích. Từ khi trọng sinh, đêm nào nàng cũng mơ, khi thì thấy vụ án oan của Hầu phủ, cảnh phụ mẫu chết thảm, khi lại mơ thấy phủ Quảng An Hầu bị đồ sát trong đêm. Nhưng khác với những giấc mộng kinh hoàng trước đó, lần này trong mơ, nàng chỉ thấy đôi mắt trong trẻo như trăng thanh gió mát của Tiêu Thích. Hắn nhìn nàng dịu dàng, đầy chuyên chú, không hề khiến nàng sợ hãi mà ngược lại, còn như đang xoa dịu bất an trong lòng nàng. Trong giấc mơ, nàng quên đi ác danh của Tiêu Thích ở kiếp trước, càng nhìn hắn lại càng cảm thấy đôi mắt này rất đẹp. Nhìn lâu, thậm chí còn thấy quen thuộc, tựa như đã từng gặp qua từ rất lâu rồi. Khi tỉnh dậy, nàng chỉ cảm thấy chính mình thật nực cười. Lúc dùng bữa sáng, Bùi Loan chợt hỏi Tuyết Trà,"Trên đời này, con người có thể thay đổi tính cách chỉ vì hoàn cảnh khác đi không?" Tuyết Trà và Mộc Lan nhìn nhau, đồng loạt gật đầu. Bùi Loan nhíu mày,"Vậy tại sao lại có câu 'Giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời'?" Hai người họ lại trao đổi ánh mắt một lần nữa, rồi Tuyết Trà dè dặt đáp,"Tiểu thư, thật ra... thật ra nô tỳ cảm thấy sau khi người rơi xuống hồ, tính cách của người cũng thay đổi rất nhiều. Nhưng đó chỉ là một chuyện rất nhỏ thôi mà..."