Chương 46

Nữ Đế Về Quê: Cày Ruộng Livestream, Cả Thế Giới Chấn Động!

Trương Đa Hi 06-05-2025 14:58:28

Hắc Hắc ra sức chạy về phía trước, lưỡi thè ra ngoài, lắc lư trong không khí. Chợt nó bị vấp phải một cọng cỏ, phanh gấp bằng mặt, cả người chú chó vì quán tính mà lộn ngược lên trời. "Ha ha ha!" Nhìn thấy cảnh tượng này, Phong Ấm Niên ôm bụng cười ngặt nghẽo. Vui quá đi! Hắc Hắc lồm cồm bò dậy, nó không biết bị cười nhạo là gì, nó chỉ biết rằng Phong Ấm Niên bằng lòng chơi với nó. Vì vậy, khi thấy Phong Ấm Niên đứng im, tay ôm bụng, nó lập tức quay đầu chạy về phía cô nàng, lắc đầu vẫy đuôi tỏ vẻ quan tâm. Chó con là vậy, luôn yêu thương và chân thành. "Tớ không sao rồi!" Phong Ấm Niên mỉm cười ôm lấy Hắc Hắc, quay đầu lại thì nhìn thấy Trương Nhu Nhu. "Mẹ cậu về rồi kìa, ra ôm mẹ nào." Phong Ấm Niên vừa nói vừa ôm Hắc Hắc đi về phía Trương Nhu Nhu. Trương Nhu Nhu nhận lấy Hắc Hắc từ tay Phong Ấm Niên, vuốt ve một lúc rồi cùng cô nàng đi tắm. Tắm chung. Với hai người có thể thay phiên nhau mặc quần áo thì tắm chung chẳng có gì là lạ. Từ năm lớp 10, trong thời gian học ở trường, số lần hai người tắm chung còn nhiều hơn số lần tắm riêng. Không còn gì là ngại ngùng nữa. Bình nóng lạnh của Trương Nhu Nhu vẫn chưa mua, trong phòng tắm chỉ có vòi hoa sen, hai người đành phải tắm nước lạnh. Tuy bây giờ là mùa hè nhưng tắm nước lạnh trực tiếp vẫn hơi lạnh, Phong Ấm Niên cứ chần chừ mãi không dám bước vào, Trương Nhu Nhu liền cầm vòi hoa sen xịt thẳng vào người cô nàng. "A a a!" Phong Ấm Niên hét lên một tiếng, nhưng rất nhanh sau đó đã thích nghi với sự mát lạnh của nước. "Ê? Nhu Nhu, da cậu dường như đẹp hơn thì phải!" Sau khi đã quen với nhiệt độ, Phong Ấm Niên mới có tâm trạng để ý đến vấn đề khác. Đó là, da của Trương Nhu Nhu dường như trắng trẻo hơn. Chẳng lẽ đây chính là niềm vui của lao động sao? "Ừm, dạo này đổ mồ hôi nhiều, da dẻ cũng tốt lên." Trương Nhu Nhu gật đầu theo lời đoán của Phong Ấm Niên. Cô đương nhiên không thể nói với Phong Ấm Niên rằng, làn da đẹp hơn là do được linh khí nuôi dưỡng. "Tớ còn tưởng cậu sẽ bị rám nắng cơ, không ngờ lại trắng trẻo hơn. Không được, nhìn thèm quá, cho tớ hôn một cái." "Muah!" Trương Nhu Nhu không phản kháng, chỉ sau khi Phong Ấm Niên hôn xong mới nói: "Bây giờ muốn hôn thì hôn nhiều vào, sau này cậu có bạn trai rồi thì đừng hôn tớ nữa, đồ ăn đã cắn rồi cũng đừng đưa tớ ăn." Phong Ấm Niên trợn tròn mắt: "Tại sao?" Trương Nhu Nhu liếc Phong Ấm Niên một cái: "Đừng dùng cái miệng đã hôn bạn trai của cậu, lại đi hôn miệng tớ." "Hả?" Phong Ấm Niên suýt chút nữa thì quá tải. Suy nghĩ một lúc, cô nàng mới hiểu ra. "Cái gì chứ! Tớ sẽ không có bạn trai đâu! Cả đời này tớ sẽ không kết hôn, tớ là người theo chủ nghĩa độc thân!" Phong Ấm Niên bất mãn nói. "À, ừ ừ." Biết rõ tương lai, Trương Nhu Nhu gật đầu, nhưng vẻ mặt đầy gượng gạo. ... Tắm rửa, sấy tóc xong cũng đã gần 8 giờ rưỡi tối. Trương Nhu Nhu đi lấy con gà đã ướp gia vị cho vào lò nướng 40 phút. Sau đó, cô trở về phòng ngủ, mỗi người ôm một chiếc gối, nằm trên giường chơi điện thoại với tư thế thoải mái nhất. Hai người tự chơi của riêng mình, nhưng thi thoảng lại có vài câu đối thoại kỳ quặc. "Woa, cái này hay ghê." "Hay là cái này ngon hơn. Cho thêm rau mùi." "Cậu nói đúng, nhưng tớ vẫn thấy son môi không nên chọn màu hồng cánh sen." "Không biết nữa, dù sao tớ cũng không sinh con." Những chủ đề không đầu không đuôi, chẳng có ý nghĩa gì, hoàn toàn là đang lãng phí thời gian. Thế nhưng, Trương Nhu Nhu lại thích cảm giác này. Khi còn ở tu tiên giới, cô luôn nhớ nhung những ngày tháng vui chơi cùng Phong Ấm Niên. Không có mục tiêu cụ thể, cũng không có chủ đề cố định, hai người cứ ở bên nhau, bình dị lãng phí thời gian. Rõ ràng như thể chẳng làm gì, nhưng sau này khi hồi tưởng lại, mọi thứ vẫn nằm in trong tâm trí, thật kỳ diệu. Có lẽ đây chính là thanh xuân. "Ting!" Lúc này, gà nướng cũng đã xong. Trương Nhu Nhu trở mình, định bụng đi lấy ra ăn khuya. Nhưng Phong Ấm Niên bỗng nảy ra ý tưởng: "Hay là chúng ta ra sân ăn đi, vừa ngắm trăng vừa ăn." Trương Nhu Nhu không chút do dự gật đầu. "Được."