Chương 44

Xà Tinh Tại Hào Môn Dưỡng Con Đại Lão

Diêm Cục Đại Long Hà 25-05-2025 05:31:07

"Con thử hỏi các bạn ở trường mẫu giáo xem, lớn thế này còn để mẹ tắm giúp, có thấy xấu hổ không?" Thẩm Nghị Sùng kéo cậu bé vào bồn nước ấm, rồi lột cái quần nhỏ của cậu ra. Cậu bé Thẩm Duệ đỏ bừng mặt, che cái mông trắng phau: "Con có thể mặc quần để mẹ tắm!" Thẩm Nghị Sùng: "... Con đúng là có chí lớn." Sau khi tắm xong, cậu bé trở thành một chiếc bánh bao thịt nóng hổi, khuôn mặt đỏ hây hây, vừa mềm vừa mũm mĩm, sờ vào còn đàn hồi. Cậu nhóc ngập ngừng một chút, mặc đồ ngủ, rồi rụt rè lén lút đi theo sau ba. Lặng lẽ đứng ngoài cửa phòng ngủ lớn của ba mẹ, thò cái đầu nhỏ nhòm vào trong. Thẩm Nghị Sùng quay đầu lại, nhíu mày. Nhưng chưa kịp nói gì, Dư Dao Dao bằng trực giác nhạy bén của loài thú, đã phát hiện ra cái đầu nhỏ đang thò vào. "Ôi, hai ba con tắm xong rồi à?" Dư Dao Dao đang nằm dài trên thảm yoga bên cạnh bàn trà trong phòng khách. Cô mặc một chiếc áo thun thể thao màu hồng nhạt hơi bó sát, và một chiếc quần short rộng màu xanh bạc hà. Cô đang cố gắng làm động tác nâng mông, nhưng lắc qua lảo đảo, chỉ để lộ làn da trắng mịn cùng đôi chân thon dài, nhỏ nhắn tinh tế đến mức đầu gối cũng rất xinh xắn. "Bảo bối lại đây, cùng mẹ tập thể dục nào." Cô vừa nói vừa làm mặt khổ sở. "Mẹ mới ăn một miếng bít tết, vậy mà chú Tiểu Dịch của con lại bảo mẹ vượt quá lượng calo bữa tối, bắt mẹ phải tập thể dục 90 phút, ôi... khổ quá!" Khóe miệng Thẩm Nghị Sùng giật giật. Nhưng cậu bé Thẩm Duệ lập tức chạy qua, thân thể trắng mũm mĩm, hận không thể lăn lộn cùng mẹ thành một cục. "Vâng, mẹ ơi, con tập cùng mẹ-" Hai mẹ con lập tức cùng nhau lắc lư nằm trên sàn, cố gắng nhấc mông. Tư thế vô cùng buồn cười, không đẹp mắt chút nào. Nhưng họ lại rất ăn ý, ngay cả góc độ nghiêng nghiêng của hai thân hình một lớn một nhỏ cũng y hệt nhau, vô cùng đồng điệu. Thẩm Nghị Sùng đứng đó, bất giác nhìn chăm chú một lúc lâu. Đã bao nhiêu năm, anh chưa từng thấy cảnh cô và con trai thân thiết với nhau như vậy? Trong khoảnh khắc, Thẩm Nghị Sùng nhìn người phụ nữ trước mặt, cảm thấy như có một sự xa lạ lướt qua. Nhưng cảm giác đó nhanh chóng bị xua tan bởi khuôn mặt rạng rỡ của cô, cùng đôi mắt ngây thơ, trong trẻo như ánh sao của cậu bé con bên cạnh. Dư Dao Dao đang tập thể dục theo video, nhưng chỉ một lúc sau cô đã cảm thấy vừa chán lại vừa mệt, chỉ muốn nằm bẹp xuống, cuộn mình trong ổ và không nhúc nhích. Nhưng cô biết rõ rằng để diễn xuất, để xuất hiện trên màn ảnh xinh đẹp, thì nhất định phải giữ dáng! Dư Dao Dao nghiến răng, nói: "Bảo bối, con giúp mẹ đếm nhịp đi!" Cậu bé Thẩm Duệ lập tức ngoan ngoãn gật đầu: "Dạ được, mẹ ơi! Một, hai, một..." "Ừm..." Dư Dao Dao làm hai động tác rồi nhíu mày,"Hình như thế này chẳng có cảm giác gì cả." Cô nằm ngửa xuống, nghĩ ngợi một chút. "Hôm nay mẹ ký hợp đồng trong đoàn phim rồi, chỉ cần diễn một tập phim, là có hai vạn tệ thu nhập." "Bảo bối, con đếm thế này nhé: Một tập phim, hai tập phim, ba tập phim... Ừm!" Nghĩ đến điều đó, Dư Dao Dao cảm thấy phấn chấn ngay lập tức, động lực bỗng chốc dâng trào! Cậu bé Thẩm Duệ tuy chưa có khái niệm rõ ràng về tiền bạc, nhưng rất thông minh, biết cách suy diễn để làm mẹ vui. "Con biết rồi, mẹ diễn thêm vài tập nữa, thế là có tiền cho ba tiêu vặt rồi-" Nghĩ đến điều đó, khuôn mặt bánh bao của cậu bé cũng vui vẻ đỏ bừng lên. Vậy sau này, trong nhà mẹ sẽ là người quyết định hết đúng không? Cậu bé sẽ không còn phải lo việc ba nhỏ mọn có ghen tị hay không nữa! "Mẹ ơi, mẹ phải cố lên nha-" "Duệ Duệ giúp mẹ đếm: Một tập hai vạn, một tập mười vạn, một tập hai mươi vạn, ..." "Tiền tiêu vặt một tháng, hai tháng, ... Ôi! Nhiều hơn cả tiền ba kiếm rồi đó!"