Chương 40

Tôi, Truyền Nhân Chính Đạo, Bắt Đầu Bán Đấu Giá Suất Đầu Thai Rồi

Man Đầu Vị Bao Tử 03-11-2025 08:50:53

"Lợi hại chứ, tám tuổi cháu đã có thể vác được cái chum nặng cả trăm cân trong đạo quán rồi." Mắt Tinh Hà cong tít lại: "Ông lão chỉ có thể gánh được một trăm cân nước, cháu gánh được hai trăm cân đấy." Thực ra còn hơn thế nữa, cô sợ nói nhiều quá sẽ dọa vú Vương. Ánh mắt vú Vương vừa kiêu hãnh vừa xót xa: "Cô chủ nhỏ lợi hại quá, cô chủ bảy tuổi còn vì giành đồ chơi không lại đứa em gái nhỏ hơn hai tuổi mà khóc thảm thiết." Tinh Hà và vú Vương vừa đi vừa trò chuyện, khung cảnh vô cùng hài hòa. Trong phòng kính, Thịnh lão tam và Thịnh lão nhị đứng trước cửa sổ sát đất, nhìn bóng lưng Tinh Hà và vú Vương vừa nói vừa cười. Mặt Thịnh lão tam tối sầm: "Cô ta lại làm trò gì nữa vậy?" Cô chủ nhà ai lại như cô ta chứ? Thịnh lão nhị: "Không biết." Không biết vú Vương đã nói gì với Tinh Hà mà cô cười vui vẻ tột độ, đôi mắt đẹp ấy cong thành hình trăng lưỡi liềm, mái tóc ngang vai hơi xoăn nhẹ nhàng lay động theo gió. Đôi mắt mèo tinh xảo của cô lúc này híp lại thành một đường chỉ, đáng yêu và quyến rũ như vầng trăng khuyết, khóe miệng còn vô tình lộ ra hai ba chiếc răng trắng như tuyết, cả người trông tràn đầy sức sống và vẻ ngọt ngào của tuổi trẻ. Đặc biệt là làn da trắng nõn mịn màng của cô quả thực như đang phản chiếu ánh sáng dưới ánh nắng rực rỡ vậy. Thịnh lão tam vừa nghĩ đến Tinh Hà trước mặt anh ta lúc nào cũng châm chọc, trong lòng anh ta như bị thứ gì đó cào cấu, có chút không thoải mái: "Giả bộ giả vờ." Anh ta quay người: "Hai hôm nay tim Nguyệt Nguyệt hơi khó chịu, anh đưa em ấy đi bệnh viện xem sao." Vì Tinh Hà, khoảng thời gian này tâm trạng Nguyệt Nguyệt không được tốt, là anh trai nên anh ta phải quan tâm cô ta nhiều hơn mới được. Tinh Hà và vú Vương đã trồng cây dương cách nhà họ Thịnh khoảng mười mét, Tinh Hà đã xem qua, hướng này là thích hợp nhất cho cây dương nhỏ phát triển. Tinh Hà vuốt ve thân cây, một vệt sáng xanh lục từ tay cô truyền vào bên trong thân cây dương, lá vàng úa của nó dường như xanh tươi hơn ngay lập tức. Tinh Hà phủi đất trên tay: "Được rồi, tiếp theo mi phải lớn thật khỏe nhé." Cây dương lại lay động hai cái, như đáp lại. Vú Vương: "Ôi, cái cây này trông hình như là có vẻ tươi tắn hơn lúc ở trong sân nhỉ, hình như đang nhảy múa vậy, vui vẻ lắm." "Vú Vương, cháu có việc phải ra ngoài một chuyến." Vú Vương vội nói: "Vậy vú để chú Tôn đưa cháu đi." "Không cần đâu ạ, chỉ đi dạo thôi, về ngay mà." Tinh Hà nói xong, vẫy tay chào vú Vương, trực tiếp rời đi. "Cô chủ nhỏ lần đầu ra ngoài, tìm người đi cùng cháu đi!"