Chương 16.2: Mua căn nhà đầu tiên

TN90: Tôi Trọng Sinh Đổi Chồng Cũ Lấy Tám Căn Nhà

Thu Sắc Phi Phi 02-12-2025 08:31:34

Thấy họ thực sự muốn mua cửa hiệu, bà chủ quán nghiêm túc hơn: "Anh trai, cửa hiệu ở Thành Dung làm sao có thể lớn bằng quán tôi? Anh xem này, quán tôi có hai tầng, phía trên có thể ở người, một gia đình ba người hoàn toàn không thành vấn đề." Bạch Thành Tường lắc đầu liên tục: "Vẫn không thể đắt như vậy được, chúng tôi biết chị đang gấp muốn bán, yên tâm, chúng tôi cũng là người thật thà, sẽ không thừa nước đục thả câu, nhưng chị ra giá phải hợp lý, nếu không chúng tôi cũng không có khả năng mua." Bà chủ quán nhìn về phía Bạch Trân Châu, trực giác mách bảo bà ta, chính cô gái trẻ này quyết định. "Cô em, vậy cô ra giá đi. Tôi nói thật với cô, quán này tôi tiếp quản chưa đầy một năm, lúc đó mua với giá một vạn rưỡi." Ý của chồng bà ta là, chỉ cần người ta trả hai vạn là bán, sau đó bán luôn chiếc xe ba bánh kia, cộng với tiền dành dụm, ba vạn cũng đủ. Bạch Trân Châu liền cùng Bạch Thành Tường lên lầu và vào bếp xem xét. Bà chủ quán là người nhanh nhẹn, lầu trên lầu dưới đều dọn dẹp rất sạch sẽ. Lầu trên được ngăn thành hai phòng ngủ và một phòng khách nhỏ, phòng ngủ còn có cửa sổ, phòng không lớn, đủ cho ba bốn người ở. Bếp không nhỏ, có mấy bếp tổ ong và một bếp ga. Phía trong là một sân nhỏ, đã lợp mái, bên dưới chất đồ linh tinh và than tổ ong, ngăn một khu vực tắm, còn có thể phơi quần áo. Gian lớn phía trước khoảng bốn năm mươi mét vuông, không to không nhỏ, chỉ thích hợp bán đồ ăn sáng và các món ăn đơn giản. Tuy nhiên mục đích của Bạch Trân Châu là mua cửa hiệu mua nhà, làm ăn chưa tính tới, bởi vì qua vài năm nữa, khu vực này sẽ bị giải tỏa. Mục đích duy nhất của cô bây giờ là đem số tiền lấy từ tay Bùi Hướng Dương và Hạ Lị Lị đổi thành nhà cửa và cửa hiệu, nên chỉ cần giá cả hợp lý là cô sẽ mua. "Chị à, tôi chỉ có thể trả một vạn tám." Bạch Trân Châu thử thương lượng. Cô cũng là lần đầu mua cửa hiệu, sáng nay đi dạo một vòng, chỉ hiểu sơ sơ về giá thị trường hiện nay. Thời điểm này người làm kinh doanh càng ngày càng nhiều, giá cửa hiệu thường xuyên thay đổi. "Một vạn tám không được." Bà chủ quán cũng không nói dài dòng với Bạch Trân Châu, bà ta sợ bỏ lỡ Bạch Trân Châu thì cửa hiệu sẽ không bán được ngay, liền nói thẳng: "Thật lòng mà nói với cô em, chồng tôi nói cửa hiệu này dưới hai vạn không bán."