Chương 47: Em rất tốt

Bất Ngờ Lên Hot Search! Trưởng Công Chúa Nổi Tiếng Toàn Cầu

Hoàng Sắc Đích Miêu Mễ 13-07-2025 16:14:16

Lần đầu tiên trong đời, Chiến Lăng Phong mới nhận ra thì ra bản thân lại có thể đê tiện đến vậy! Những gì Cố Nam Yên nói không sai chút nào. Anh thêm WeChat của cô, đúng là chỉ để mắng cô, để trút giận lên cô. Anh cho rằng cô tâm cơ thâm hiểm, giảo hoạt đa đoan, ở Chiến gia giở trò thị phi. Anh cho rằng cô là loại phụ nữ xấu xa. Là người thừa kế công ty tài chính hàng đầu, Chiến Lăng Phong từ nhỏ đã mang theo sự cao quý và kiêu ngạo trời sinh. Anh đứng ở vị trí cao, luôn được mọi người tâng bốc, bản năng liền mặc định phụ nữ đến gần mình đều là vì mưu đồ, tự cho rằng Cố Nam Yên là một kẻ ham quyền lợi. Nhưng hôm nay, mấy câu của Cố Nam Yên đã khiến anh tỉnh ngộ. Anh sai rồi, sai đến mức nực cười. Anh căn bản chưa từng gặp mặt Cố Nam Yên, cũng chẳng hiểu cô là người thế nào, dựa vào đâu lại vội vàng kết luận cô xấu xa? Anh hoàn toàn không rõ sự tình ở nhà, cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, vậy lấy tư cách gì phán rằng cô là người gây sóng gió? Từ nhỏ đến lớn, chưa từng có ai dám mắng anh như vậy, cũng chưa từng có người phụ nữ nào gọi anh là tra nam. Thế nhưng Chiến Lăng Phong cảm thấy, Cố Nam Yên mắng rất đúng. Cô nói chẳng sai, anh đúng là đê tiện đến nỗi chính bản thân cũng không nhận ra. Chiến Lăng Phong nắm chặt điện thoại, từng chữ từng chữ gõ ra một câu xin lỗi: [Xin lỗi. ] Cố Nam Yên thấy tin nhắn anh gửi đến thì hơi nhướng mày, có phần bất ngờ. Không ngờ anh ta thật sự xin lỗi, vậy thì vẫn còn cứu được. Là trấn quốc trưởng công chúa của Đại Tề, Cố Nam Yên rất am hiểu thuật dùng người, với những ai biết sai biết sửa, nàng luôn sẵn sàng ghi nhận. Thế là nàng trả lời: [Con người không quý ở chỗ không sai, mà quý ở chỗ biết sửa sai. Anh rất tốt, còn tốt hơn tôi tưởng tượng. ] Chiến Lăng Phong vừa cúi đầu suy nghĩ xem mình có phải quá ngạo mạn không, thì đúng lúc nhìn thấy tin nhắn này của cô. Anh không kìm được mà khẽ cong môi cười. Khóe miệng khẽ nhếch, nụ cười như ánh nắng mùa xuân tháng ba, vừa rạng rỡ vừa trầm ổn, cả người bỗng trở nên tỏa sáng lạ thường. Đúng lúc này, Chiến Nghị bước vào, thấy Chiến tổng cười rạng rỡ như vậy, nhất thời sững người. Dường như... đã rất lâu rồi, anh chưa từng thấy sếp mình cười sảng khoái đến vậy. Chiến Nghị vô thức hỏi: "Chiến tổng, là Gia Hòa trả lời ngài sao?" Chiến Lăng Phong biết Chiến Nghị hiểu lầm, cũng chẳng buồn giải thích, chỉ thuận theo lời anh ta, gật đầu: "Cô ấy trả lời rồi." "Wow!" Chiến Nghị mừng rỡ như bắt được vàng, thật muốn hỏi Gia Hòa đã nói gì. Anh cũng rất muốn kết bạn với Gia Hòa, nhưng vì có chủ nhân ở đó nên không dám đường đột. Nghĩ đến việc chủ nhân vì một câu trả lời mà cười rạng rỡ như vậy, Chiến Nghị không nhịn được lẩm bẩm: "Nếu Gia Hòa là phu nhân của ngài thì tốt biết mấy." Hát hay như thế, còn khiến Chiến tổng vui vẻ như vậy, chắc chắn rất xứng đôi, hơn đứt cái người tên Cố Nam Yên kia. Chiến Lăng Phong nhíu mày: "Đừng nói nhảm. Tôi chỉ thích bài hát của Gia Hòa, là fans của cô ấy thôi." Anh không muốn Chiến Nghị nghĩ sai hướng, sợ ảnh hưởng đến danh tiếng của Gia Hòa. Anh đơn thuần chỉ là yêu thích âm nhạc của cô ấy, ngưỡng mộ tài hoa của cô ấy, hoàn toàn không dính dáng đến tình cảm nam nữ. Dù sao thì anh cũng chưa từng gặp cô ấy ngoài đời, cũng chẳng biết diện mạo cô ấy thế nào. Có lẽ là một cô gái rất trẻ, hoặc là một bậc tiền bối lớn tuổi cũng nên. Nếu cứ suy diễn mối quan hệ tình cảm trong khi chẳng biết gì về người ta, thì chẳng khác nào là không tôn trọng. Khi Cố Nam Yên trả lời tin nhắn của Chiến Lăng Phong, Chiến Y Nhiên vẫn luôn ngồi bên cạnh. Trước đây, Chiến Y Nhiên luôn nghĩ rằng trong cuộc hôn nhân này, chị dâu là bên yếu, nên phải nỗ lực thể hiện để anh trai thích chị ấy. Nhưng sau khi nhìn thấy đoạn trò chuyện giữa chị dâu và anh trai, Chiến Y Nhiên hoàn toàn bị thuyết phục.