Ly Hôn Vào Những Năm 80, Thủ Trưởng Yêu Phải Một Kẻ Thiếu Đạo Đức Như Tôi
Thu Diệp Thanh04-09-2025 22:56:04
"Tôi hoàn toàn không biết gì về công việc này, chính Từ Cảnh Xuyên đã giấu tôi rồi tự ý đưa nó cho Dương Kiều! Còn bây giờ, hai người họ lại vụng trộm qua lại sau lưng tôi! Tôi! Chính tôi! Năm đó chính tôi đã nhịn ăn nhịn uống để nuôi anh ta, là tôi còng lưng kiếm tiền cho anh ta đi học, là tôi thay anh ta hầu hạ bố mẹ, là tôi sinh con dưỡng cái cho anh ta! Dù không có công lao thì cũng có khổ lao! Vậy mà anh ta chỉ vì câu "bị ép cưới tôi" mà phủi sạch tất cả sao? Chỉ vì tôi không tranh không giành, nên tôi đáng bị một con giáp thứ mười ba cướp mất mọi thứ sao?"
Sắc mặt lãnh đạo khẽ biến đổi, lông mày cau chặt hơn, ánh mắt nhìn Từ Cảnh Xuyên bắt đầu trở nên khó chịu.
Từ Cảnh Xuyên cảm thấy cổ họng khô khốc, cố nặn ra một nụ cười, vội vàng giải thích: "Lãnh đạo, không phải như vậy đâu, tôi chưa từng phủ nhận sự vất vả của cô ấy. Chỉ là Lê Thư An nhìn thấy một số chuyện không có thật rồi vô cớ nổi điên, tùy tiện vu oan giá họa cho tôi và Tiểu Kiều..."
Nói đến đây, anh ta cảm thấy vô cùng nhục nhã, quay phắt sang quát Lê Thư An:
"Cô còn định làm loạn đến khi nào nữa hả? Có chuyện gì không thể về nhà mà nói? Nhất định phải chạy đến đơn vị làm trò hề à?"
"Thư An, cậu thực sự hiểu lầm tớ và anh Cảnh Xuyên rồi."
Thấy sắc mặt lãnh đạo càng lúc càng khó coi, trong lòng Dương Kiều cũng hoảng lên, vội vã mỉm cười làm ra vẻ yếu đuối: "Chúng ta có gì thì về nhà rồi nói có được không? Dù cậu có ghét tớ, không muốn giữ thể diện cho tớ, thì ít nhất cũng nên giữ thể diện cho anh Cảnh Xuyên. Dù gì cậu với anh ấy cũng từng là vợ chồng bao năm, nhà cậu vẫn còn hai đứa nhỏ nữa mà, Thư An..."
Cô ta nói đến cuối, giọng điệu yếu ớt đến cực điểm, ánh mắt tha thiết nhìn Lê Thư An, như thể đang cầu xin cô buông tha.
Lê Thư An bật cười.
"Thể diện của vợ chồng?"
"Các người ôm nhau lên giường tạo ra con riêng, lúc đó có từng nghĩ đến tình nghĩa vợ chồng bao năm giữa tôi và Từ Cảnh Xuyên không?"
Lúc dung túng cho Từ Gia Thụ hạ độc hại chết cô, bọn họ đã từng nể tình một chút nào chưa? Dù chỉ một chút!
[Hệ thống phát cảnh báo!!!]
Âm thanh chói tai của hệ thống cứ liên tục vang lên giữa dòng thù hận đang trào dâng trong lòng Lê Thư An, nhưng đột nhiên, nó ngừng lại.
Hệ thống không còn dám lên tiếng.
Nó chột dạ. Nó im lặng.
Một tia điên cuồng lướt qua đáy mắt Lê Thư An, cô nhìn thẳng vào Từ Cảnh Xuyên, từng chữ từng câu rõ ràng:
"Anh muốn tôi nói thẳng với lãnh đạo của anh rằng, đứa trẻ tôi nuôi bao nhiêu năm trời, thực chất không phải con ruột của tôi sao?"