Thay Chị Vào Hào Môn, Tôi Được Cưng Chiều Hết Mực [Thập Niên 90]
Tuyết Đào Tửu Tửu28-06-2025 13:31:02
Tú Phân đâu thể ngờ, một bông hoa bất kỳ ở đây lại có giá đến mấy trăm tệ!
Ngày trước khi bị bố mẹ bán cho Thẩm Dũng, bà cũng chỉ có giá ba trăm tệ thôi... Dù là bây giờ, mấy trăm tệ ở trong thôn cũng là một khoản tiền lớn!
Bà giật mình, vô thức lùi xa khỏi bông hoa.
Không chỉ bản thân không dám chạm vào, bà còn kéo cả Thẩm Huệ Huệ. Hai người nép sát vào nhau, chỉ dám đi giữa đường.
Thấy vậy, người phụ nữ thầm cười một tiếng. Khi đi ngang qua mấy miếng gạch có phù điêu trên mặt đất, thấy Thẩm Huệ Huệ sắp giẫm lên, người phụ nữ lại vội vàng nói: "Không nhìn ra đúng không, cái này cũng tốn rất nhiều tiền mua đấy. Ban đầu có tiền cũng không mua được, sau này họ thấy thiết kế nhà chúng tôi không tệ, mới miễn cưỡng chịu bán cho chúng tôi. Tốn ngần này này."
Người phụ nữ vừa nói vừa giơ ba ngón tay ra trước mặt Tú Phân.
Tú Phân sững người: "Ba, ba trăm?"
"Ba trăm?" Người phụ nữ cười khẩy một tiếng: "Là ba nghìn."
Tú Phân lập tức kinh ngạc đến ngây người.
Bà vừa mới từ thôn Phúc Thủy ra, nhận thức về tiền bạc vẫn còn dừng lại ở mức hai nghìn tệ tiền sính lễ khiến con gái lớn của bà phải ở lại thôn Phúc Thủy gả cho một ông già.
Kết quả quay đầu lại đã nghe nói, ở đây một cái cây bình thường cũng tốn mấy trăm, miếng phù điêu trông không có gì nổi bật đặt trên mặt đất kia lại có giá đến ba nghìn?
Tú Phân chỉ cảm thấy thế giới của mình đang nhanh chóng sụp đổ. Một thế giới hoàn toàn mới lạ chưa từng biết đến đang cuốn về phía bà, thế nhưng bà lại hoàn toàn chưa chuẩn bị sẵn sàng để đón nhận.
Thế giới của người giàu có lại là như thế này sao? So với thôn Phúc Thủy thì quả là một trời một vực, là cuộc sống mà trước đây bà chưa từng dám nghĩ tới.
Thẩm Huệ Huệ đứng bên cạnh nhìn hai người đối thoại, trong lòng không nói nên lời.
Cái cây vừa rồi chẳng phải là hoa tường vi bình thường thôi mà, hình dáng chẳng có gì đặc biệt, lại còn trồng ở góc khuất trong con đường rợp bóng cây, có chắc là mua với giá mấy trăm tệ vào thập niên 90 không vậy?
Càng khỏi phải nói đến miếng phù điêu trên mặt đất trước mắt.
Nếu cô nhớ không lầm thì ở nhà cô kiếp trước cũng có thứ này, hẳn là của chủ đầu tư làm sẵn lúc xây dựng, sao lại thổi phồng thành đồ quý giá mua với giá ba nghìn tệ rồi?
Cô không biết Tú Phân đến biệt thự này làm gì, nhưng người phụ nữ trước mắt này trông kỳ quặc cổ quái, rõ ràng là có gì đó mờ ám.