Ngày Tận Thế: Tiểu Thi Thi Tôi Đây Tích Trữ Hàng Đống Đồ!
Tuế An Nha08-05-2025 10:22:22
Hửm??
Kém cỏi!!
Biệt danh gì mà chuunh hai thế hả trời! (biệt danh nghe quá ảo tưởng, trẻ trâu)
Hứa Đa Đa nhịn không được vặn vẹo, thấy xấu hổ thay Tần Lạc, hận không thể xuống ngay tại chỗ đào một căn biệt thự hai tầng năm phòng ngủ một phòng khách.
Vậy mà lời nói chuunh hai này lại khiến mọi người có mặt yên tâm.
Tiếng báo cáo này chứng minh rằng không ai bỏ rơi họ, không ai bị bỏ rơi.
Không ít người sống sót sau đó mới bắt đầu bật khóc nức nở, sau đó là khóc lớn, có người ôm chặt lấy nhau, có người đang gọi tên người thân.
Hứa Đa Đa có chút chua xót lại hoang mang, hoàn toàn không biết tương lai ở đâu, chỉ có bờ vai cô đang dựa vào là đáng tin cậy, cùng với hơi ấm truyền đến từ người bạn học cũ.
Thật sự có chút ấm áp.
Ý thức của Hứa Đa Đa rất nhanh liền trở nên mơ hồ, trong lúc mơ màng, cô nghe thấy vài người lại gần, kêu vài tiếng "chết tiệt" để bày tỏ sự kinh ngạc, sau đó là nói gì đó lớp trưởng nhỏ, gì đó cứu hộ, gì đó vật tư người sống sót...
Nhưng sau đó cô ngủ thiếp đi, khi ngủ còn nằm mơ, trở lại thời cấp hai, năm đó lớp có một học sinh chuyển trường rất ngang tàng, chưa đầy một ngày đã thành công leo lên vị trí hot boy của trường.
Chưa đầy một tháng, anh đã leo lên ngai vàng đại ca của trường, trở thành học sinh khiến các giáo viên đau đầu nhất.
Sau đó nữa.
Anh trở thành bạn cùng bàn của cô.
Khi Hứa Đa Đa tỉnh lại lần nữa, cô phát hiện mình đang ở trong một khoang xe.
Cô chớp chớp mắt nhìn chằm chằm lên nóc xe.
"Tần ca, anh thật sự muốn mang theo lớp trưởng nhỏ sao? Nhưng cô ấy đã biến thành tang thi rồi mà?"
"Ánh trăng sáng chính là ánh trăng sáng, thật sự không tầm thường, biến thành tang thi rồi anh cũng không buông tay được, nhưng mà lớp trưởng nhỏ biến thành tang thi này cũng đặc biệt khác."
"Đúng vậy, tang thi cũng có thể ngủ sao? Sao tôi chưa từng nghe tổng bộ nói tang thi có thể ngủ? Không được, tôi phải xem lại sổ tay sinh tồn cho kỹ."...
Âm thanh phía trước có hơi xa, truyền đến từ hàng ghế trước trong xe.
Ánh sáng trong khoang xe rất mờ.
Đột nhiên có một người tiến lại gần,"Không được, lâu rồi không gặp lớp trưởng nhỏ, tôi phải xem cho kỹ, lúc trước vội vàng liếc nhìn, hình như cô ấy không thay đổi gì cả? Sao rồi Tần ca, nhìn dáng vẻ anh ôm không buông tay này, lớp trưởng nhỏ có phải vẫn xinh đẹp như trước không?"
Sau đó, người này bị Tần Lạc giơ tay đẩy ra, anh nói một câu không kiên nhẫn: "Cút cút cút!"
Những người khác lập tức cười khúc khích, từng người cười đến mức vai run lên.
"Đã nói không được trêu chọc lung tung rồi mà? Lão hòa thượng Lạc Thần nhà chúng ta không chịu nổi mấy người trêu chọc như vậy đâu, mà nói đi cũng phải nói lại, Tần ca, người ta cũng không nói sai mà."
"Không phải, cậu quên rồi sao? Là ai mỗi lần chơi truth or dare đều nói lớp trưởng nhỏ là mối tình đầu của mình hả?"
"Chậc, mấy người phiền phức quá đấy! Có thể lái xe cho đàng hoàng không?"
Sau đó, Hứa Đa Đa phát hiện mình hình như đang được Tần Lạc ôm trong lòng, trên người cô còn quấn chăn, chắc là Tần Lạc bị đồng đội trêu chọc đến mức nổi cáu, mắng bọn họ một câu, liền kẹp Hứa Đa Đa đi đến hàng ghế cuối cùng.
Thà chen chúc với các vật tư khác, cũng không muốn ở quá gần đám người này.
Hàng ghế trước đột nhiên vang lên một tràng cười, còn có người trêu chọc Tần Lạc mấy tuổi rồi,"Có cần phải đáng yêu như vậy không Lạc Thần? Hahahahaha."