U Lan phát mộng.
Nàng không nghĩ đến Chân công tử này sẽ để cho mình làm chưởng quỹ Đan phường.
Dược Vạn Trăn cũng khẽ giật mình.
Lẽ ra.
Đan phường do mình mở, quyền bổ nhiệm và bãi miễn chưởng quỹ cũng nằm trong tay mình, nhưng đối phương dù sao cũng là đại nhân vật.
Cho nên không có suy nghĩ gì nhìn về phía U Lan, nói:
- Từ hôm nay trở đi, ngươi chính là chưởng quỹ Đan phường Quan Dương thành.
- Tông Chủ ta...
U Lan hoảng hốt.
Nàng nằm mơ cũng không nghĩ tới có một ngày sẽ trở thành chưởng quỹ Đan phường.
Dược Vạn Trăn nói:
- Còn không mau cám ơn Chân công tử.
U Lan vội vàng hành lễ với Vân Phi Dương.
- Đa tạ Chân công tử!
Vân Phi Dương cười một tiếng, nói:
- Ta chỉ đề nghị, không nghĩ Dược Tông Chủ sảng khoái như vậy.
Dược Vạn Trăn nói:
- Chân công tử nhìn rõ mọi thứ, U Lan nàng nhất định có thể kinh doanh Đan phường tốt hơn.
Vân Phi Dương cười nói:
- Vì chúc mừng U Lan cô nương lên chức chưởng quỹ, ta quyết định bán ra thêm 20 ngàn bình.
20 ngàn bình?
Dược Vạn Trăn mừng rỡ trong lòng.
Phải biết.
Trước đó thu được 10 ngàn bình, cấp cho Đan phường các nơi, trong khoảng thời gian ngắn không chỉ có xào lên hai ngàn linh thạch một bình cũng đã bán hết trong tích tắc!
Nếu như lại đến thêm 20 ngàn bình, khẳng định sẽ có càng nhiều lợi nhuận.
Xem ra, mình vừa rồi không do dự trực tiếp bổ nhiệm U Lan thành chưởng quỹ là lựa chọn chính xác nhất!
Sau đó.
Tiến vào giao dịch chính thức.
Dược Vạn Trăn hiểu rõ, Chân công tử tựa hồ rất có hảo cảm đối với U Lan, lúc này giao toàn quyền giao dịch cho nàng.
U Lan nhất thời thụ sủng nhược kinh.
Mới vừa rồi còn là một tiếp tân nho nhỏ, đảo mắt trở thành chưởng quỹ, bây giờ còn nói chuyện làm ăn cùng Chân công tử, thực hoang tưởng!
Bất quá.
Dù sao công tác tại Đan phường lâu năm, tuy cuộc làm ăn này rất lớn nhưng dần dần thích ứng.
Đi qua kiểm kê.
U Lan có chút câu nệ nói:
- Chân công tử, 20 ngàn bình siêu cấp Hồi Nguyên Đan, đã kiểm kê xong.
- Trong 10 mai không gian giới chỉ đều có 100 vạn linh thạch, xin vui lòng nhận.
- Ừm.
Vân Phi Dương tiếp nhận không gian giới chỉ, cười nói:
- U chưởng quỹ, hi vọng về sau, chúng ta còn có thể hợp tác.
U Lan đắng chát cười một tiếng.
- Chân công tử, ta gọi Lý Nhược Điệp.
Từ nhỏ được Đan Tông thu dưỡng, bởi vì thân phận chỉ có thể sử dụng tên được ban cho, không thể sử dụng tên thật của mình.
Lý Nhược Điệp.
Vân Phi Dương nhẹ nhàng đọc một tiếng, cười nói:
- Người như tên, giống như con bướm.
Lý Nhược Điệp ngượng ngùng cúi đầu.
Giao dịch kết thúc, Vân Phi Dương hỏi thăm Dược Vạn Trăn phải chăng còn Thất Thải Ngọc Liên và Cửu Liên Thảo.
Dược Vạn Trăn lắc đầu.
- Không dối gạt Chân công tử, Đan phường tạm thời không có.
Lý Nhược Điệp bên cạnh nói:
- Chân công tử, hai loại dược tài ngài nói, hình như Dược Cốc Lĩnh Nam có.
Dược Cốc Lĩnh Nam?
Vân Phi Dương vui vẻ, chắp tay nói:
- Dược Tông Chủ, Lý chưởng quỹ, Chân mỗ cáo từ.
Đưa mắt nhìn Chân công tử rời đi, Dược Vạn Trăn nhìn kỹ Nhược Điệp một phen, nói:
- Làm rất tốt, đừng làm Bản tông thất vọng.
- Vâng.
Lý Nhược Điệp nói.
Đôi mắt đẹp liếc về bóng người dần dần đi khuất, nói thầm:
- Chân công tử, cám ơn ngươi.
Đưa 1000 vạn linh thạch vào Phi Dương đại lục, Vân Phi Dương mang theo ba người tiếp tục lên đường.
Trạm tiếp theo là Dược Cốc Lĩnh Nam bên ngoài Quan Dương thành năm trăm dặm.
- Không thể chuyên chú tiến về Kiếm Trủng à?
Lâm Dật Phong rốt cục nhịn không được, bực tức hỏi.
Từ Băng Tuyết Thành đi ra đến nay đã không ít thời gian, lẽ ra sớm nên đến Kiếm Trủng.
Hết lần này tới lần khác.
Tên này muốn thu thập dược tài, muốn gây chuyện thị phi chậm trễ không ít hành trình.
Vân Phi Dương nói:
- Chờ ta thu thập mấy loại dược liệu rồi tiến về Kiếm Trủng.
Lâm Dật Phong trầm mặc.
Đừng nhìn tính cách tên này lạnh lùng, nhưng trong khoảng thời gian này tiếp xúc, cũng đã vô tri vô giác tán đồng Vân Phi Dương.
Nếu không.
Không có khả năng thỏa hiệp.
Tiểu Huyền Vũ ngược lại không gấp, hắn thấy trên đường tiến về Kiếm Trủng, tiến vào thành trì nhân loại du ngoạn cũng rất hứng thú.
Ngày thứ hai.
Bốn người tới Dược Cốc Lĩnh Nam, nơi này ẩn núp rất nhiều Tinh Thú, không có gì khác biệt cùng Dược Cốc của hắn.
Lấy thực lực Vân Phi Dương bây giờ, tuyệt đối là bá đạo.Không phải sao, đi vào Dược Cốc nửa canh giờ, cao giai Tinh Thú chết trong tay hắn đã có hơn mười đầu.
Đương nhiên.
Vân Phi Dương không phải vì giết Tinh Thú, cũng không phải vì lịch luyện, mục đích là tìm hai loại dược tài Địa giai.
Cho nên cũng đã tận lực lách qua Tinh Thú để tiết kiệm thời gian.
Ngay thời điểm Vân Phi Dương tiến vào Dược Cốc Lĩnh Nam, Hứa Lệ Hành mang theo hai cường giả Hứa gia tiến vào Quan Dương thành.
Hô.
Hứa Lệ Hành chóp mũi run run, phân biệt mùi vị trong không khí, chợt mừng nói:
- Hai vị huynh trưởng, tiểu tử kia mới đi qua nơi này!
Từ Hứa gia đi ra.
Hắn mang theo Hứa Lịch Nghiêu và Hứa Lịch Thân đến Dược Cốc, lại không phát hiện Vân Phi Dương.
Ngay từ đầu.
Dự định mang hai cao thủ tiến về Cuồng Nhân Cốc, nhưng ở một thành trì nào đó cảm nhận được khí tức Vân Phi Dương nên liền đuổi theo.
Bởi vì vội vàng đuổi theo Vân Phi Dương, Hứa Lệ Hành cũng không có dừng lại trong thành trì, cũng không nghe nói tin tức hai cao thủ Diệp gia Siêu nhất lưu bị đánh bại.
Nếu không.
Cũng không dám mang Hứa Lịch Nghiêu và Hứa Lịch Thân đuổi theo, dù sao, thực lực hai người này cũng chỉ đến Khuy Thiên kỳ nhất trọng.
Càng vô tri, càng không sợ.
Hứa Lệ Hành khóa chặt khí tức Vân Phi Dương liền đuổi theo, cuối cùng đi vào Dược Cốc Lĩnh Nam.
- Hai vị huynh trưởng, khí tức Vân Phi Dương rất nồng nặc, tất nhiên ở trong cốc!
Hứa Lệ Hành căm hận nói.
- Ừm.
Hứa Lịch Nghiêu gật gật đầu.
- Chỉ cần tìm được tên kia, chúng ta sẽ báo thù cho ngươi.
Trong ngôn ngữ bộc lộ ra vẻ khinh thường.
Nếu không có mệnh lệnh Gia chủ, bọn họ thật không muốn giúp phế vật này khi dễ rác rưởi Nhất lưu tông môn.
Hứa Lệ Hành cũng không có cảm tình gì, lại chỉ có thể miễn cưỡng cười vui nói:
- Làm phiền hai vị huynh trưởng!
Hứa Lịch Thân nhìn nội bộ Dược Cốc, nói:
- Nơi này hẳn là cửa ra duy nhất, ngươi ở đây chờ, hai chúng ta đi bắt Vân Phi Dương.
- Được.
Hứa Lệ Hành cầu còn không được.
- Thân đệ, vì ngăn ngừa tiểu tử kia chạy, bố trí một tòa trận pháp tại miệng cốc đi.
Hứa Lịch Nghiêu nói.
- Ừm.
Hứa Lịch Thân tinh thông trận pháp bố trí một loại Huyền Giai cao cấp trận pháp tại miệng cốc, sau đó hai người tiến vào trong.
- Vân Phi Dương!
Hứa Lệ Hành nghiến răng nghiến lợi nói:
- Hôm nay chính là tử kỳ của ngươi!
Nhưng.
Hắn cũng không biết, hai tên anh họ sau khi tiến vào trong cốc, Vân Phi Dương đã bắt được khí tức cường đại bạo phát nơi cửa cốc.
Đồng thời.
Thần niệm hướng khuếch tán ra phía ngoài thấy được Hứa Lệ Hành, cười nói:
- Lại gặp được tên này.
Nhìn tình huống, hai tên Hóa Thần cảnh hẳn là người hắn mời tới giúp đỡ.
Con mắt Vân Phi Dương tỏa sáng.
Đối với võ giả Hóa Thần cảnh, hắn thích vô cùng, bởi vì bảo vật trong không gian giới chỉ khẳng định không ít!
Răng rắc.
Vân Phi Dương nắm quyền đầu, không có ý tốt cười nói:
- Tới đi, tới đi, lão tử hiện tại thiếu chính là toàn bộ gia sản của các ngươi!