Thập Niên 70: Sau Khi Vơ Vét Gia Sản, Tiểu Thư Tư Bản Đi Bộ Đội Tìm Chồng
Cẩm Tú Tiền Chanh04-12-2025 23:43:46
Lời này vừa nói ra, sắc mặt mọi người đều khác nhau.
Khương Tự chỉ coi như mình bị mù không nhìn thấy, còn đâm trúng tim đen hỏi một câu.
"Ba, ba thấy thế nào?"
Thẩm Tu Văn: "..."
Còn thế nào nữa?
Ông ta thấy chẳng thế nào cả!
Khương Tự chỉ vài ba câu đã khiến Thẩm Tu Văn tức đến lộn ruột nhưng ông ta lại không thể phản bác, chỉ có thể kiên nhẫn giải thích với cô.
"Những thứ trong nhà đều đã xử lý xong rồi, chuyện này con không cần lo..."
Ông ta nói liền một mạch hơn 10 phút nhưng Khương Tự cứ lặp đi lặp lại một câu.
"Ba, ba nói thật cho con biết, trên sổ sách nhà mình còn lại bao nhiêu tiền? Nếu ba không nói, ngày mai con tự mình ra ngân hàng kiểm tra!"
Thẩm Tu Văn bất lực, cuối cùng chỉ có thể lấy ra thêm một quyển sổ tiết kiệm 1 vạn đồng.
Vốn dĩ ông ta còn muốn mặc cả nhưng Khương Tự hoàn toàn không cho ông ta cơ hội mở miệng.
Sổ tiết kiệm vừa đến tay, cô liền nhanh chóng chuyển chủ đề.
"Hay là viết thêm một tờ giấy đoạn tuyệt quan hệ đi, như vậy sẽ an toàn hơn."
Thẩm Tu Văn nghe vậy liền khựng lại, nhìn Khương Tự với vẻ mặt phức tạp.
Thực ra đối với đứa con gái này, ông ta cũng từng thật lòng yêu thương.
Chỉ là hành vi của cô quá ngông cuồng, cách hành xử quá tùy tiện, luôn hết lần này đến lần khác chà đạp lên lòng tự trọng của ông ta!
Nếu không, hai cha con họ cũng không đến nỗi xa cách đến mức này.
Nhưng dù sao nó cũng là máu mủ của mình...
Vốn dĩ Khương Tự chỉ hỏi thử với ý định được thì được, không được thì thôi, dù sao hôm nay cô cũng không thiệt.
Không ngờ Thẩm Tu Văn im lặng một lúc, lại gật đầu đồng ý.
Đây quả thật là một niềm vui bất ngờ!
Khương Tự cũng không có thời gian để suy nghĩ kỹ xem ông ta là lương tâm trỗi dậy hay trong lòng lại có âm mưu gì khác, nhanh chóng lấy giấy bút ra, viết xong tờ giấy đoạn tuyệt quan hệ.
Ký tên, còn điểm chỉ.
"Được rồi, bây giờ con yên tâm rồi chứ."
Khương Tự mỉm cười, thế này đã là gì đâu.
Đừng vội, những tài sản của nhà họ Khương, bọn họ nuốt vào thế nào, đến lúc đó đều phải ngoan ngoãn nôn ra cho cô!
Nói đến tài sản, Khương Tự lại nhớ ra một chuyện.
Trong sách, gia đình gã cha cặn bã sở dĩ kéo dài đến bây giờ vẫn chưa nỡ đi, ngoài hào quang của nữ chính ra, nguyên nhân căn bản nhất chính là một chữ ..."Tham"!
Bởi vì Thẩm Tu Văn nghi ngờ, những gì ông ta nhận được rất có thể chỉ là tài sản bề nổi của nhà họ Khương.
Dù sao với trí tuệ mưu sâu kế hiểm của ông cụ Khương, làm sao ông có thể không để lại đường lui?
Nếu thật sự không để lại đường lui, tại sao ông ta đã lật tung mọi nơi trong nhà mà vẫn không tìm thấy giấy tờ đất của căn nhà cổ nhà họ Khương?
Mà Thẩm Tu Văn đoán rằng, những thứ đó rất có thể đang ở trong tay ông chú ba!
Ông chú ba họ Tằng, là anh em kết nghĩa của ông cụ, hai người có tình nghĩa vào sinh ra tử.
Chỉ là biết cũng vô dụng, đừng thấy ông chú ba bây giờ đã hơn sáu mươi tuổi nhưng những năm đầu ông làm toàn những việc hắc ăn hắc.
Ông đã rửa tay gác kiếm không làm nữa nhưng đám người theo ông năm đó vẫn một lòng nghe theo ông.