Xuyên Thành Thứ Nữ Gả Thay, Rồi Thành Chủ Mẫu Hầu Môn Dưỡng Oa Hằng Ngày

Xuyên Thành Thứ Nữ Gả Thay, Rồi Thành Chủ Mẫu Hầu Môn Dưỡng Oa Hằng Ngày

5.0

Giới thiệu:

Đích tỷ trọng sinh, liều mạng không chịu gả vào cái hố lửa Hầu phủ nữa. Thịnh Mịch Mịch vốn là thứ nữ xuyên không, bị sắp đặt thay đích tỷ gả vào cái Hầu phủ mà nàng ấy bảo là hố lửa, vừa vào cửa đã trở thành kế mẫu, hai đứa nhỏ thì đều là những tiểu ma vương quấy rối nhân gian. Không cần phải lo lắng! Con hư thì phải dạy, tiểu cẩu tử trèo lên bếp cũng phải đánh! Không phục thì cứ đánh! Ngay trong ngày thành thân liền đánh con, ngày thứ hai vẫn cứ đánh con... Mỗi ngày đều lặp lại cảnh đánh con chẳng chút nương tay! Không cẩn thận, lại đánh ra được một cặp trạng nguyên văn võ song toàn! Rốt cuộc cũng đến ngày trượng phu mất tích đã lâu quay về, dẫn theo tiểu thϊếp bạch liên hoa đi cùng! Thịnh Mịch Mịch đã sớm kiếm được núi vàng núi bạc, dạy con thành tài nên rửa tay chờ chia gia sản, hòa ly, tìm kiếm cuộc sống hạnh phúc! Không ngờ, hai tiểu tử lại đồng tâm hiệp lực, trực tiếp đuổi tiểu thϊếp ra ngoài. Không phải chứ? Tiểu hầu gia mà đích tỷ bảo rằng sủng thϊếp diệt thê, hình tượng của ngươi không đúng rồi nha! Ta quản tốt con của ta, ngươi cứ sủng ái tiểu thϊếp của ngươi đi! Một tiểu hầu gia nào đó: Sủng thϊếp diệt thê? Chuyện đó không bao giờ có đâu! Đời này tuyệt đối không có chuyện đó! Một cặp song sinh nào đó: Mẫu thân đi đâu chúng ta theo đó, cha và nương chọn một trong hai người, quyết chọn nương!

Danh sách chương

Chương 1: Tỷ Tỷ Đích Nữ Đã Trọng Sinh!
Chương 2: Ngươi Là Đồ Kế Mẫu Độc Ác, Mau Buông Tiểu Gia Ra!
Chương 3: Chuyện Tốt Giữa Nhân Gian
Chương 4: Ta Xem Ai Dám Cướp!
Chương 5: Phá Gia Chi Tử, Không Thể Dung Thứ!
Chương 6: Được Được Được, Có Tay Là Được
Chương 7: Tức Chết Phu Tử
Chương 8: Tiểu Tử Đó Chạy Rồi
Chương 9: Bắt Tại Trận
Chương 10: Ta Là Ai Ư? Tất Nhiên Là Mẫu Thân Của Hắn Rồi!
Chương 11: Người Bất Kính Sư Trưởng, Mười Thước!
Chương 12: Tấm Lòng Là Thật
Chương 13: Đó Là Cái Bô Vàng Tiểu Gia Yêu Thích Nhất…
Chương 14: Cược Một Phen Vậy
Chương 15: Đại Tiểu Thư Sợ Rằng Khó Sống Nổi Đến Năm Cập Kê...
Chương 16: Trêu Hổ Con
Chương 17: Mượn Đại Tướng Quân Của Ngươi
Chương 18: Thua Tiền Còn Bị Chửi Ngu
Chương 19: Kế Mẫu Khá Hoang Dại Đấy
Chương 20: Ngươi Dẫn Ta Tới Đây Để Bắt Gian Sao?
Chương 21: Lời Mời
Chương 22: Đốc Sử Đại Nhân Ăn Thịt Trẻ Con
Chương 23: Cuối Cùng Cũng Học Được Khôn
Chương 24: Bớt Lo Chuyện Bao Đồng
Chương 25: Tiểu Gia Không Thể Để Gian Kế Của Ngươi Thành Công
Chương 26: Tỷ Tỷ Đến Rồi
Chương 27: Không Cha Không Nương
Chương 28: Nhị Tỷ, Mau Cứu Di Nương
Chương 29: Kinh Ngạc Muốn Rớt Tròng Mắt
Chương 30: Bản Thiếu Gia Nhìn Nàng Ta Không Vừa Mắt! Xấu Chết Đi Được!
Chương 31: Vận Mệnh Của Hai Đứa Bé Kiếp Trước Bi Thảm Đến Vậy Sao?
Chương 32: Cha Đã Vì Con Mà Làm Đến Mức Tận Tình Tận Nghĩa Rồi!
Chương 33: Dạy Dỗ Trẻ Con Há Có Gì Thú Vị?
Chương 34: Bộ Trưởng Giáo Dục Đã Đến
Chương 35: Quả Thật Là Đáng Yêu Vô Cùng
Chương 36: Không Ngờ Ninh Diệu Dương Nhà Ta Lại Mạnh Mẽ Đến Vậy!
Chương 37: Ly Gián
Chương 38: Từ Xưa Đến Nay Kế Mẫu Đều Không Tốt
Chương 39: Hiếu Thuận Với Ngươi? Ngươi Xứng À?
Chương 40: Dính Hơi Của Trạng Nguyên
Chương 41: Chỉ Lập Uy Thôi
Chương 42: Chờ Đến Giờ Khắc Này Đã Lâu Rồi!
Chương 43: Hầu Phủ Đã Có Người Kế Thừa Rồi
Chương 44: Lẽ Nào Là Đích Tỷ
Chương 45: Phu Nhân, Ta Có Lộ Rõ Đến Thế Sao?
Chương 46: Đồng Bọn Có Lời Mời
Chương 47: Lật Bàn
Chương 48: Tiểu Công Chúa Nhà Bọn Họ Nổi Giận Rồi.
Chương 49: Đúng Là Lỗi Của Thiếp Thân
Chương 50: Không Thể Thu Phục Được Tâm Của Tiểu Tiện Nhân Này
Chương 51: Có Phải Ngươi Không Dám Không
Chương 52: Ngươi Dám Động Vào Tiểu Gia Ta Thử Xem!
Chương 53: Hay Cho Một Thịnh Thị!
Chương 54: Trước Mắt Bỗng Chốc Tối Sầm Lại
Chương 55: "Đừng Sợ! A Nguyệt, Đừng Sợ!"
Chương 56: Không Ổn
Chương 57: Một Vị Tiểu Thư Nhà Lành Lại Dám Giết Người Ư?
Chương 58: Tục Ngữ Có Câu: "Giơ Tay Chẳng Đánh Người Mặt Cười”.
Chương 59: Không Cần Cảm Tạ Đâu, Bảo Bối
Chương 60: Nó Là Kẻ Vong Ân Bội Nghĩa
Chương 61: Cũng Muốn Làm Trạng Nguyên Võ
Chương 62: Ám Vệ Tư Quả Thực Bá Đạo Như Vậy
Chương 63: Nhị Nha Đầu Này Quả Là Lợi Hại!
Chương 64: Nô Tài Thật Quá Đỗi Lo Sợ
Chương 65: Công Chúa Đã Được Thả Chưa?
Chương 66: Nàng Bỗng Sinh Lòng Bất An
Chương 67: Sao Trên Đời Lại Có Người Nghèo Đến Mức Này Nhỉ?
Chương 68: Chẳng Lẽ Đây Đều Là Món Thần Tiên Ăn Sao?
Chương 69: Không Chào Đón Người Thịnh Gia
Chương 70: Người Nghèo Khổ Vẫn Chiếm Đa Phần Trong Nhân Gian
Chương 71: Đọc Sách Có Thể Giúp Người Nghèo Đổi Vận Mệnh
Chương 72: Làm Chủ Mẫu Mà Sao Lại Không Giữ Được Bình Tĩnh Đến Vậy
Chương 73: Một Thứ Nữ Được Gả Thay Có Gì Tốt Đẹp Chứ
Chương 74: Cách Vách Là Phủ Có Núi Vàng Núi Bạc Nhưng Dòng Dõi Lại Mỏng Manh.
Chương 75: Quả Là Muốn Ăn Mông Của Tiểu Gia Mà!
Chương 76: Phu Nhân Thật Là Tài Giỏi, Lại Có Tấm Lòng Từ Bi Như Bồ Tát!
Chương 77: Tỏi Phi Cùng Tôm Hùm Đất Dậy Mùi Thơm Ngào Ngạt.
Chương 78: Đánh Chết Cái Tên Cẩu Tặc Này, Tiểu Gia Ta Sẽ Trọng Thưởng Cho!
Chương 79: Hy Vọng Hai Chú Chim Này Có Thể Nở Thành.
Chương 80: Được Rồi! Hạng Giáp Thượng!
Chương 81: Loại Thứ Nữ Không Nên Cưới
Chương 82: Các Vị Thích Vị Võ Phu Tử Nào?
Chương 83: Tiểu Gia Chính Là Kỳ Tài Trời Chọn
Chương 84: Nhất Thiết Không Thể Mạo Hiểm!
Chương 85: Chẳng Lẽ Không Màng Đến Tính Mạng Của Đệ Đệ Ruột Sao?
Chương 86: Rốt Cuộc Chân Tướng Là Gì?
Chương 87: Ai Là Người Cười Ngạo Giang Hồ?
Chương 88: Phu Nhân Của Hầu Phủ Quyết Chẳng Phải Là Người Như Vậy!
Chương 89: Khốn Nạn! Đích Tỷ, Ngươi Lấy Mạng Mà Bồi Đi!
Chương 90: Mang Một Thông Phòng Đến
Chương 91: Tối Qua Người Đi Ăn Trộm À?
Chương 92: Trúng Tà Rồi Phải Không?
Chương 93: Thịnh Mịch Mịch Chỉ Là Một Thứ Nữ, Dựa Vào Đâu Mà Có Thể Như Vậy!
Chương 94: Đây Là Những Lời Đại Nghịch Bất Đạo!
Chương 95: Hy Vọng, Cơ Phu Tử Sẽ Lượng Thứ Cho Nàng Về Sự Mạo Phạm Này
Chương 96: Đã Bị Trưởng Tỷ Thuyết Phục
Chương 97: Không Biết Trời Cao Đất Dày
Chương 98: Tiểu Gia Dùng Tờ Thi Hạng Giáp Thượng Đập Vào Mặt Các Ngươi…
Chương 99: Chúng Bay Ngoan Ngoãn, Đừng Dữ Dằn Với Người Ta.
Chương 100: Muốn Làm Chim Nướng Không
Chương 101: Tức Giận Đầy Một Bụng
Chương 102: Không Phải Nữ Nhi Làm
Chương 103: Canh Gác Cho Nàng
Chương 104: Chắc Chắn Là Bị Giết Người Diệt Khẩu Rồi!
Chương 105: Lẽ Nào, Hắn Đã Để Ý Đến Nàng Rồi Chăng?
Chương 106: Ai Nguyện Ý Chọc Vào Mấy Vị Ôn Thần Này Chứ!
Chương 107: Chắc Hẳn Đời Trước Ta Đã Cứu Cả Dải Ngân Hà Rồi…
Chương 108: Thật Là Vô Lý!
Chương 109: Hoá Ra Là Ta Đã Hiểu Lầm Nàng...
Chương 110: Đồ Súc Sinh, Đúng Là Hắn Ta!
Chương 111: Có Phải Đã Xảy Ra Nhầm Lẫn Gì Không?
Chương 112: Quỷ Mê Tâm Loạn
Chương 113: Cứ Thế Mà Chết Rồi Sao?
Chương 114: “Lão Gia, Ngài Thật Là Nhẫn Tâm?”
Chương 115: Tự Kỷ Luật Sẽ Trở Thành Tín Điều Trong Cuộc Đời Cậu
Chương 116: “Cái Đồ Cẩu Tặc Này!”
Chương 117: Lộ Ra Ngoài, Chẳng Phải Liền Bị Lộ Rồi Sao?
Chương 118: Chuyện Xấu Trong Nhà Không Thể Truyền Ra Ngoài
Chương 119: Quả Nhiên, Chẳng Ngoài Sở Liệu Của Nàng
Chương 120: Đến Lúc Bắt Đầu Phát Huy Tác Dụng Rồi!
Chương 121: Xin Thịnh Đại Tiểu Thư Tự Trọng
Chương 122: Không Thể Nào! Việc Này Không Thể Nào Xảy Ra Được!
Chương 123: Ngươi Không Tin Ta Rồi Sẽ Hối Hận Thôi.
Chương 124: Tranh Đấu Quyền Thế Và Danh Lợi Khốc Liệt Chốn Quan Trường
Chương 125: Hình Phạt
Chương 126: Nào Từng Phải Chịu Qua Nỗi Uất Hận Này!
Chương 127: Cam Lòng Làm Nhạc Kỹ Thật Sao…
Chương 128: Thiếu Niên Không Thể khinh nhờn
Chương 129: Nàng Buồn Cười: "Đầu Các Ngươi Rút Gân Rồi Sao?"
Chương 130: Nàng Cũng Là Người Biết Nghe Lời Hay Lẽ Phải
Chương 131: Giải Khúc Mắc
Chương 132: Đồng Tâm Thư Viện Quả Là Danh Tiếng Vang Lừng!
Chương 133: Lục Hoàng Tử
Chương 134: Đốc Sử Ám Vệ Tư Đích Thân Lộ Diện.
Chương 135: Chuẩn Bị Làm Tôn Tử Đi!
Chương 136: Bà Ta Đã Khắc Chết Ba Đời Phò Mã.
Chương 137: Tiểu Thạch Đầu, Ngươi Lại Biết Nói Chuyện Rồi Sao!
Chương 138: Hay! Đàn Thật Hay!
Chương 139: Ngươi Đừng Có Mà Chơi Xấu
Chương 140: “Ai Là Phế Vật Trong Lòng Tự Rõ.”
Chương 141: Phát Tài Phát Lộc…
Chương 142: Đây Chính Là Tâm Bệnh Của Hoàng Thượng
Chương 143: Nàng Phải Sống Tiếp
Chương 144: Chỉ Lần Này, Dường Như Đau Đớn Hơn Cả
Chương 145: Nhân Phẩm Của Ninh Khôn Thế Nào?
Chương 146: Ta Thật Sự Không Muốn Đọc Sách Nữa…
Chương 147: Muội Muội Con Không Cần Thanh Danh À?
Chương 148: Vì Cớ Gì Chỉ Báo Thù Một Mình Nàng?
Chương 149: "Đánh! Đánh Cho Ta! Đánh Thật Mạnh Vào!"
Chương 150: Ninh Húc, Huynh Có Phải Là Đồ Ngu Không Vậy?
Chương 151: Muốn Đổi Lấy Một Ân Tình Của Phu Nhân…
Chương 152: Sùng Nhân Hầu Phủ Danh Vọng Lẫy Lừng
Chương 153: Đến Cửa Cầu Kiến
Chương 154: Cao Dược Của Viên Phu Tử Được Lắm!
Chương 155: Để Ninh Húc Đi Xin Lỗi
Chương 156: Gấp Gáp Muốn Nàng Lấy Lại Ký Ức Đến Vậy
Chương 157: Nàng Vẫn Còn Lưu Luyến Hai Đứa Nhỏ…
Chương 158: Lén Ngắm Quả Phụ Ngủ
Chương 159: Con Ngồi Yên Đi
Chương 160: Thúc Thích Kiểu Này Của Ngươi
Chương 161: Chẳng Lẽ Là Muốn Hại Chết Huynh Trưởng Của Chúng Ta Ư?
Chương 162: Lời Nữ Nhân Nói Như Đánh Rắm
Chương 163: Kiếm Tiền Không Dễ
Chương 164: Đoán Xem Ta Có Đoán Không?
Chương 165: Phu Nhân, Còn Việc Gì Nữa Không?
Chương 166: Ninh Kỵ Không Khỏi Ngơ Ngẩn.
Chương 167: Tiểu Công Chúa Quả Là Tiểu Công Chúa...
Chương 168: Tuổi Trẻ Thật Đáng Quý!
Chương 169: Thiên Chi Kiêu Tử
Chương 170: Hoa Minh, Ngươi Phải Biết Chừng Mực!
Chương 171: Con Dâu Hiền Huệ
Chương 172: Ngày Càng Giống Với Tấn Mặc Nhà Ta
Chương 173: Điên Cuồng Giơ Ngón Cái Tán Dương Lão Hầu Gia.
Chương 174: Chưa Biết Ai Là Tạp Chủng
Chương 175: Đón Cháu
Chương 176: Tuổi Già Rồi Vẫn Phải Bận Tâm
Chương 177: Sao Lại Thành Ra Yếu Đuối Đến Mức Này Rồi?
Chương 178: Thánh Mẫu Sống
Chương 179: Phu Nhân, Nghe Nói Người Tìm Ta?
Chương 180: Biết Cách Làm Tiền Ghê!
Chương 181: Cả Nhà Gà Chó Lên Tiên.
Chương 182: Dự Tiệc
Chương 183: Sát Khí
Chương 184: Phải Khiến Tên Gian Phu Ấy Chịu Khổ!
Chương 185: Há Có Thể Ỷ Thế Hiếp Người
Chương 186: Tức Đến Phát Khóc
Chương 187: Tỵ Hiềm
Chương 188: Manh Mối
Chương 189: Phân Ly
Chương 190: Chán Ghét
Chương 191: Sát Ý Bừng Bừng
Chương 192: Xúi Quẩy
Chương 193: Khó Chơi
Chương 194: Kinh Hãi
Chương 195: Tiện Nhân
Chương 196: Diễn Trò Ngay Từ Đầu
Chương 197: Bình Thê Cơ À
Chương 198: Tâm Địa Thật Là Độc Ác!
Chương 199: Thêm Mắm Dặm Muối
Chương 200: Thanh Liêm Cái Nỗi Gì
Chương 201: Chửi Thẳng Mặt
Chương 202: Bị Bắt Giữ
Chương 203: Nực Cười
Chương 204: Không Xứng
Chương 205: Điều Tra
Chương 206: Thần Y
Chương 207: Bà Điên
Chương 208: Tiện Tỳ
Chương 209: Một Mũi Tên Trúng Hai Đích
Chương 210: Kinh Hỷ
Chương 211: Sốt Vó
Chương 212: Kẻ Lừa Đảo
Chương 213: Bị Cướp Mất
Chương 214: Sai Ở Đâu
Chương 215: Xử Tử
Chương 216: Khoan Khoái
Chương 217: Mãnh Cầm Xuất Lồng, Thú Hoang Chẳng Yên
Chương 218: Tiền Đồ
Chương 219: Cầu Kiến
Chương 220: Nghiệt Chướng!
Chương 221: Trị Bệnh
Chương 222: Đồ Hề
Chương 223: Cóc Ghẻ
Chương 224: Bất Hiếu
Chương 225: Thiên Phú
Chương 226: Đua Ngựa
Chương 227: Số Bảy
Chương 228: Bát Quái
Chương 229: Uyển Chuyện Cự Tuyệt
Chương 230: Rốt Cuộc Làm Việc Cho Bên Nào Thế
Chương 231: Hoàng Hậu
Chương 232: Lấy Lòng
Chương 233: Hãm Hại
Chương 234: Cấu Kết Từ Lâu
Chương 235: Trạng Nguyên
Chương 236: Ác Mộng Quấn Thân
Chương 237: Thư Đến
Chương 238: Trở Về
Chương 239: An Nương
Chương 240: Bù Đắp
Chương 241: Thất Vọng
Chương 242: Xằng Bậy!
Chương 243: Gặp Lại Người Quen
Chương 244: Chờ Chết
Chương 245: Nghĩa Sĩ
Chương 246: Huyện Nha
Chương 247: Tình Thế Nguy Nan
Chương 248: Giết Sạch
Chương 249: Thần Y
Chương 250: Bảo Hộ Nàng
Chương 251: Tiếc Nuối
Chương 252: Hòa Ly
Chương 253: Chưa Chết
Chương 254: Thất Vọng
Chương 255: Văng Óc
Chương 256: Tin Từ Quân Đội
Chương 257: Mơ Tưởng Hão Huyền
Chương 258: Thánh Nữ
Chương 259: Chúc Phúc Cho Đôi Tân Nhân
Chương 260: Kết Cục - Hoàn

Truyện liên quan